Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 21 ☆ Phân Biệt Nam Nữ

Chương 21 ☆ Phân Biệt Nam Nữ

phone

Trang Uẩn tiện tay kẹp tờ giấy vào khe hẹp giữa một đống sách.

Anh không gửi tin nhắn cho Tùy Phong, mà tự mình xuống nhà ăn, ở nhà ăn đúng lúc đụng phải Sở Điềm cũng đang đi ăn, thế là hai người liền ghép bàn lại.

Sở Điềm mới rời khỏi cốc Jacob hôm qua, đã nghỉ ngơi thật tốt một ngày, “Lần đầu tiên em cảm thấy ra ngoài chơi mà cũng mệt mỏi như vậy đấy.”

Cô nói đến chuyện đã xảy ra trong 3 ngày sau khi Tùy Phong cùng Trang Uẩn rời đi sớm, hai nữ sinh kia khiến cô phiền muộn không thôi.

Trang Uẩn nở nụ cười, “Ai bảo mị lực của Tùy Phong lớn đến như vậy.”

“Đúng là nghẹn tim mà, sớm biết Tùy Phong muốn đi cùng em đã không đồng ý rồi. . . . Em còn muốn mắng Tùy Phong đi cùng, nhưng cũng may để em gái cán sự thấy được sự thật rồi.”

Trang Uẩn nghĩ nghĩ, “Đoán chừng Tùy Phong cũng thấy rất phiền.”

“Phiền sao? Cậu ta phải nên thích thú mới đúng. . . . . Anh có biết nhân khí của cậu ta trong mấy trường đại học còn hơn cả Trịnh Văn Hiên của C ảnh không, Trịnh Văn Hiên đấy, diễn viên trẻ ngành giải trí đang đỏ đấy!”

Trang Uẩn nghĩ đến cảnh tượng Tùy Phong bị một đám nữ sinh chạy rượt theo đến phát hoảng ở quán trà sữa, nhịn cười không được cười cười.

Sở Điềm nhìn nụ cười đầy mê hoặc của Trang Uẩn, ngẩn người, “Học trưởng anh đang nghĩ gì thế?”

Trang Uẩn lấy lại tinh thần ho nhẹ một tiếng, “Không có gì, em nói tiếp đi.”

“Không đúng nha. . . . .” Sở Điềm hoài nghi nói, “Có bí mật nhỏ gì không thể chia sẻ với em sao, chẳng phải em có chuyện gì đều nói với học trưởng còn gì.”

“. . . . . Thật sự không có gì đâu mà.” Trang Uẩn vừa dứt lời, điện thoại liền vang lên một tiếng, anh tranh thủ thời gian lấy ra, phát hiện là Wechat của Tùy Phong.

Phong: Rời giường chưa (mỉm cười)

Trang Uẩn: Dậy rồi.

Phong: Vậy em mang cơm cho anh (mỉm cười)

Trang Uẩn: Không cần, tôi đang ở nhà ăn. . . . .

Trang Uẩn đợi mấy giây, thấy Tùy Phong không còn gửi tin đến nữa, anh liền tạm thời cất điện thoại di động, ngẩng đầu liền đối diện với vẻ mặt đầy hiếu kì của Sở Điềm.

Trang Uẩn cảm thấy không có gì xấu phải giấu diếm, liền chủ động nói thẳng, “Khiến em thất vọng rồi, là tin nhắn của Tùy Phong.”

“Tùy Phong? !” Sở Điềm kinh ngạc, “Mới có hai ngày mà anh với Tùy Phong đã tốt như vậy rồi? Trở về còn liên hệ.”

“. . . . . Cũng ổn, con người cậu ta không tệ.”

Sở Điềm kinh ngạc đến ngây người, “. . . . . Sao học trưởng anh lại có thể có cái kết luận này chứ, cái con người hỏi trăm không đáp một lời mà anh lại nói là không tệ?”

Trang Uẩn dừng một chút, “Ừm. . . . . Thì, đúng vậy mà.”

Sở Điềm nhấp một hớp nước, “Nếu không phải anh đang nói tới Tùy Phong, em còn tưởng rằng học trưởng anh đang coi trọng một bé học muội nào nữa đó ~ Cứ duy trì như vậy!”

Trang Uẩn giật mình, “Đừng có nói hươu nói vượn.”

Điện thoại lại rung một cái.

Phong: Vậy anh đem cơm cho em đi (mỉm cười)

Trang Uẩn: Cút!

Trang Uẩn tiện tay nhắn trở về một câu, lúc sau lại đột nhiên có chút hối hận, tiêu phí ở cốc Jacob cũng là do Tùy Phong bao, buổi tối hôm qua Tùy Phong còn mua cơm cho anh, theo lý thuyết mình phải mời ngược lại hắn mới đúng.

Vừa nghĩ như thế, Trang Uẩn lại nhắn tin trở về.

Trang Uẩn: Cậu muốn ăn gì?

Phong: (kinh ngạc đến ngây người) Anh thật sự mang cơm đến cho em! ! !

Trang Uẩn: Không muốn thì thôi.

Phong: Muốn muốn, anh ăn cái gì thì em ăn cái đó, em rất dễ nuôi (thẹn thùng)

Trang Uẩn cúi đầu nhìn thoáng qua bàn ăn của mình, anh đã chọn cơm chiên Dương Châu, 8 đồng, tựa như có chút khó coi.

Trang Uẩn: Cậu có ăn ngọt không? Tôi mang cho cậu một phần cơm sườn dấm đường.

Phong: Ăn ăn ăn (xoay quanh)

Trang Uẩn nhìn Tùy Phong gửi tới icon xoay quanh liền nhịn không được vui vẻ, hắn kiếm được mấy cái icon này ở đâu vậy, một bé heo xoay qua xoay lại, vẻ mặt 囧 thực đáng yêu.

Sở Điềm nghi ngờ nhìn anh, “Học trưởng anh không lừa em chứ, nói chuyện phiếm với Tùy Phong có thể vui đến vậy sao?”

Trang Uẩn đành phải cho cô xem vài tin nhắn, “Anh cảm thấy con heo này thật đáng yêu.”

“. . . . .” Sở Điềm tỏ vẻ cô cần bình tĩnh lại một chút, “Đậu xanh, Tùy Phong còn gửi loại tin nhắn này sao? ! Em cho anh xem ghi chép nói chuyện của bọn em này.”

Sở Điềm lấy điện thoại ra, lật đến Wechat cùng Tùy Phong. Bỏ qua một đoạn tin nhắn dài dòng của Sở Điềm, Tùy Phong cơ bản lời ít ý nhiều.

Phong: Ừm.

Phong: Được.

Phong: Sẽ nghĩ lại.

Phong: Nói tiếp.

Phong: Sáng nay về, có việc.

“Cái bệnh lười của cậu ta, ngay cả dấu ngắt câu cũng keo kiệt không cho em!”

Trang Uẩn chỉ chỉ cái dấu phẩy kia, “Đây không phải dấu ngắt câu còn gì.”

Sở Điềm bất đắc dĩ nhìn Trang Uẩn, “Cái này không phải trọng điểm! Trọng điểm là thái độ của Tùy Phong, thái độ đấy! Cậu ta phân biệt nam nữ sao, nhắn tin với anh dài như vậy còn kèm theo cả icon.”

“Nhỏ xuống, nhỏ xuống. Còn nói nữa là tất cả mọi người đều nghe được đấy.” Trang Uẩn nhắc nhở.

Sở Điềm lúc này mới thu lại, nhìn bốn phía một chút, cũng may hiện tại trong phòng ăn không có nhiều người, không ai chú ý đến bên này.

Không có so sánh liền không có tổn thương, Trang Uẩn nhìn ghi chép nói chuyện trên Wechat của mình một chút, quen biết Tùy Phong mới được mấy ngày, ghi chép nói chuyện phiếm lại có không ít, hơn nữa lúc Tùy Phong nổi giận, câu nói của hắn cũng không hề dài một chút nào, chỉ là mấy câu giao lưu rất bình thường.

Trang Uẩn cảm thấy nguyên nhân có lẽ là do mình không cho hắn nói chuyện, nên chỉ có thể giao lưu bằng điện thoại, xuất hiện loại tình huống này cũng rất bình thường.

Vào lúc anh còn đang suy nghĩ, Sở Điềm lại đặt điện thoại trước mặt anh, “Anh nhìn đi.”

Sở Điềm: Tùy Phong, tôi có việc muốn bàn với cậu, cậu bây giờ có rảnh không?

“. . . . . Em muốn làm gì?”

“Anh cũng gửi tin nhắn đi đi, xem cậu ta có nhắn lại hay không.”

“Không cần như vậy đâu, có khả năng Tùy Phong hiện tại không cầm điện thoại nên không thấy được.”

Trang Uẩn: Ký túc xá của cậu ở đâu?

Phong: 404(mỉm cười)

Sở Điềm thấy được, “A, không cầm điện thoại sao.”

Trang Uẩn ngẩn người, “. . . . . Có khả năng cậu ta cảm thấy ăn cơm quan trọng hơn, dù sao anh đã đồng ý mang cơm cho cậu ta rồi.”

Sở Điềm: Bây giờ tôi đang ở nhà ăn, tiện đường mang cơm cho cậu, cậu muốn ăn gì?

5 phút sau, Sở Điềm uống xong một ly nước, tin nhắn Wechat vẫn như đá chìm đáy biển, “Hôm nay em đã nhận 10000 điểm thương tổn từ Tùy Phong, phải về ký túc xá chữa trị, học trưởng bái bai.”

“. . . . . Bái bai.” Trang Uẩn vốn còn muốn an ủi cô, có thể là do Tùy Phong đã có người mang cơm, cho nên không để ý tới yêu cầu chủ động mang cơm của người khác.

Nhưng ngẫm lại nếu mình mà an ủi Sở Điềm như vậy thì có khả năng mức tổn thương còn cao hơn, thế nên vẫn lựa chọn im miệng không nói gì.

Cầm theo cơm của Tùy Phong lên tầng bốn, tìm tới phòng 404, cửa mở, Trang Uẩn liếc mắt liền thấy được Tùy Phong đang thay quần áo.

“. . . . . Cậu thay quần áo, đều không đóng cửa à?”

“. . . . . Quên.”

Trang Uẩn không nói gì, “Đây là bàn của cậu hả, vậy tôi để cơm ở đây nhé.”

Trong lòng còn đang suy nghĩ, Tùy Phong hiện tại đã đổi qua đồ ngủ, cho nên quần áo trước đó có thể là mặc để ra ngoài, quần áo đã mặc tốt, vì sao còn muốn anh mang cơm đến?

Trang Uẩn đương nhiên không ngờ đến, sau khi mình gửi tin nhắn đang ở nhà ăn cho hắn, Tùy Phong liền như cá chép nhảy bật ra khỏi giường, nhất thời sốt ruột còn đập đầu vào tường một lúc, khiến bạn cùng phòng đang ngủ bù bị rung tỉnh, nhìn hắn sửng sốt một lúc.

Đến khi Trang Uẩn gửi tin nhắn mang cơm đến cho hắn, Tùy Phong đang trên đường đến nhà ăn, sau khi nhìn thấy tin nhắn này, lại lập tức trở về.

Còn đánh thức cả bạn cùng phòng đang say ngủ, đợi tí nữa quay về sẽ cho cậu ta mười chữ kí để theo đuổi con gái, đơn giản chỉ cần qua ký túc xá bên cạnh ở nhờ một lúc.

Có rất nhiều em gái muốn chữ kí của Tùy Phong, các em gái được theo đuổi đều có đồng nhất một yêu cầu tương tự, đem chữ kí Tùy Phong tới, tôi liền đồng ý thành đôi với anh.

Vì vậy đã từng có một lần, sách giáo khoa, vở bài tập nào có tên của Tùy Phong, đều bị xé sạch, về sau Tùy Phong không thèm ghi tên nữa, thầy cô kiểm tra vở bài tập vô danh cũng có thể biết là của Tùy Phong.

Đương nhiên điều khiến đám bạn cùng phòng ước ao ghen tị đó chính là, có đôi khi bọn họ lười biếng không chịu làm bài tập nên không nộp bài, đều bị trừ điểm, Tùy Phong không nộp, thì vẫn không bị sao, bởi vì thầy cô đều cho rằng nhất định là có học sinh trộm vở bài tập của Tùy Phong để lấy lòng nữ sinh.

Chỉ cần Tùy Phong gật đầu kiên định ở trước mặt thầy cô, em sẽ nộp, liền không có chuyện gì, nếu đổi lại là những học sinh khác, em không làm bài tập, còn nói láo? Thật xin lỗi, bình thường thành tích đã bị trừ gấp đôi rồi có được hay không. Thậm chí các thầy cô còn có thể lợi dụng thời gian lên lớp quý giá để giáo dục các bạn học, lần sau nếu như vở bài tập của bạn Tùy Phong không thấy đâu, tra được là ai cầm, cuối kỳ liền trực tiếp treo điểm.

Giá trị cừu hận tăng cao, lớn lên đẹp trai quả nhiên không tầm thường. . . . . Không nói tới, thời đại này quả nhiên chính là nhìn mặt mà sống mà _(:зゝ∠)_

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 20 ☆ Chúc Ngủ Ngon, Chào Buổi Sáng

Chương 20 ☆ Chúc Ngủ Ngon, Chào Buổi Sáng

sleep2

Trước khi Trang Uẩn offline, Thanh Khê lại gửi tới một file ghi âm của Phượng Khởi trong hai tháng trước.

Phượng Khởi thi vào Khuynh Ca Lan Âm vào tuần giữa tháng tám, vậy mà một file nhạc hơn một tháng ca hát cũng chỉ có tám chín bài hát, kỳ thật còn bao gồm cả hai bài ca lúc khảo hạch, lên mạch không hề chăm chỉ chút nào!

Một file ghi âm ca hát còn chứa cả mấy câu nói của Phượng Khởi mà U Hoàng trăm cay nghìn đắng mới cắt ra được. Anh đem lưu tất cả ở ổ F, cảm thấy gần đây không cần phải nghe những thứ này, một cái ngáp của Tùy Phong đêm nay, có thể giúp anh nghe đến mấy ngày.

Chờ đến lúc anh thu dọn xong mấy file này, điện thoại để ở trên bàn rung một cái, cầm lên xem, là Wechat của Tùy Phong.

Phong: (mỉm cười)

Phong: Ngủ đi (mỉm cười)

Trang Uẩn nghĩ thầm Tùy Phong vừa mới đi hơn một tiếng đồng hồ, không có chuyện gì thì gửi Wechat làm gì.

Trang Uẩn: Ngủ.

Phong: Em biết anh chưa ngủ (mỉm cười)

Trang Uẩn: (liếc mắt)

Trang Uẩn: Sao vậy, cậu để quên thứ gì ở chỗ tôi à?

Phong: Không có (mỉm cười)

Phong: Em muốn ngủ (ngáp)

Phong: Ngủ ngon (mặt trăng)

Trang Uẩn: . . . . .

Cậu ngủ thì ngủ đi, trước khi ngủ còn gửi Wechat cho tôi biết một tiếng để làm gì, nội tâm Trang Uẩn yên lặng nhổ nước bọt. Nhìn thoáng qua thời gian, còn chưa tới 10 giờ, hóa ra năm nay quả thật còn có sinh viên ngủ sớm đến như vậy.

Trang Uẩn bỏ di động xuống, tay còn chưa kịp rời đi, nó lại rung lên một cái.

Phong: Nói với em ngủ ngon đi (xoay quanh)

Trang Uẩn: . . . . .

Phong: [ Giọng Nói ] Ngủ ngon.

CMN, tay Trang Uẩn run lên một cái thiếu chút nữa đã đánh rơi điện thoại xuống đất, giong nói này là sao đây? ! Đến vội vàng ngoài ý muốn nên không kịp chuẩn bị.

Phong: Anh thích giọng nói này mà ha (mỉm cười)

Trang Uẩn: Ôi trời, lần đầu tiên cảm thấy giọng của má Google nghe hay như vậy!

Phong: [ Giọng Nói ] Một lần nữa này, ngủ ngon.

Phong: [ Giọng Nói ] Once more, ngủ ngon.

Trang Uẩn: Cậu mau đi ngủ đi!

Trang Uẩn cảm thấy mình vừa rồi não ngắn mới có thể phối hợp với hắn, hắn còn sức lực như vậy còn gì.

Trong đầu Trang Uẩn tưởng tượng, trước khi Tùy Phong gửi giọng nói đến có bỏ vào trong Google dịch, sau đó mới khóa giọng nói Wechat, gắn tai nghe, dùng con chuột nhấn vào giọng nói, liền có thể nhận ra được tình huống của hắn. . . . .

Mặc dù cảm thấy màn này có chút buồn cười, nhưng anh lại không cười nổi. Anh hồi tưởng một chút, tựa hồ sau khi chính anh nói giọng của hắn có chút khó nghe, Tùy Phong liền không hề nói chuyện nữa, còn đặc biệt quan tâm đến cảm thụ của mình, dùng di động đánh chữ, chỉ có mấy lần mở miệng cũng là bởi vì anh xảy ra chút vấn đề, dưới tình thế cấp bách hắn mới mở miệng.

“Ai. . . . .” Trang Uẩn thở dài, mặc dù tính cách Tùy Phong có đôi khi tự luyến với xấu xa một chút, nhưng vẫn là một người ôn nhu săn sóc, Trang Uẩn đoán chắc hắn là con lai nước B (1), trước mặt người khác vẫn không mất đi phong thái ôn nhu cùng thân sĩ của nước B.

Trang Uẩn: Ngủ ngon (~﹃~)~zZ

Bên phía Tùy Phong không còn gửi tin nhắn đến nữa.

Trang Uẩn tắt máy tính, thu dọn một chút, liền lên giường nằm, dùng di động dạo chơi Forum, trong thời gian ngắn hứng thú này có lẽ sẽ không sửa được.

Đóng laptop lại, anh mới nhớ tới sau khi ăn cơm chiều cùng Tùy Phong xong, còn chưa dọn dẹp, đang chuẩn bị đi dọn dẹp một chút, trông qua, trên mặt bàn sạch sẽ, ngay cả hai cái cặp lồng đã dùng cũng được dọn về chỗ cũ, anh khẽ giật mình. . . . .

Là ai đã làm liền có thể biết, mọi thứ đã dùng đều được thu dọn tốt, rác bỏ lại cũng được mang đi.

Trang Uẩn nằm trên giường, dùng di động đặng nhập vào mạng của trường lên Forum, khi thấy bài post có người muốn dùng mấy vạn nhân dân tệ hỏi mua lâu chủ cái ống hút mà Tùy Phong đã dùng lại tiếp tục lên đầu trang, Trang Uẩn đột nhiên nghĩ, đêm nay anh đã bỏ lỡ con đường tắt có thể làm giàu.

Tối nay anh mới cùng Tùy Phong ăn cơm xong! Đôi đũa dùng một lần của Tùy Phong, cùng thức ăn thừa! Cặp lồng mà Tùy Phong đã đụng. . . . . Thứ này vẫn còn, nhưng không thể bán, đó là tài sản của anh.

Ngẫm lại liền cảm thấy đau lòng, có thể bán được mấy vạn, kết quả lại bỏ hết vào thùng rác rồi _(:зゝ∠)_

* * * * *

Sáng ngày thứ hai, Trang Uẩn không cần đến quán trà sữa, bởi vậy không có đặt đồng hồ báo thức, nhưng anh vẫn bị đánh thức giống như trước đây, bị tiếng Wechat gọi dậy.

Phong: Sáng sớm tốt lành (mặt trời)

Trang Uẩn xem như hiểu được tại sao tối qua Tùy Phong lại ngủ sớm đến như vậy, chính là vì muốn quấy rầy anh vào sáng sớm đây mà!

Anh ném di động qua một bên, trở mình muốn ngủ tiếp, kết quả Tùy Phong giống như biết được tâm tư của anh, tiếng chuông Wechat reo lên không ngừng.

Phong: Lúc tin nhắn anh gửi tới vào tối qua, em ngủ mất rồi cho nên không kịp trả lời lại anh (mỉm cười)

Phong: Sáng sớm hôm nay nhìn thấy tin nhắn của anh em rất vui (mỉm cười)

Phong: [ Giọng Nói ] Buổi sáng tốt lành, em chuẩn bị xuống nhà ăn, anh muốn ăn gì?

Trang Uẩn liền tắt điện thoại, a a a, cậu chơi má Google đến nghiện rồi sao! Cậu vui vẻ, là do đánh thức được tôi đấy o(╥﹏╥)o

Nhưng tôi không vui chút nào, tôi muốn ngủ, quẳng (╯‵□′)╯︵┻━┻

Tắt điện thoại, thế giới liền yên tĩnh. . . . . Quả là quá ngây thơ.

Trang Uẩn vừa chìm vào giấc ngủ không được một lúc, cửa ký túc xá liền bị gõ. Hơn nữa còn là tiếng gõ cửa có tiết tấu không đứt đoạn.

Trang Uẩn hùng hổ bước xuống giường, mở cửa, liền thấy được một gương mặt đẹp trai đầy quen thuộc, nhưng lúc này anh cực kỳ muốn đánh cái gương mặt này thành đầu heo.

Người tới tất nhiên là Tùy Phong đã mua xong bữa sáng, hắn thấy Trang Uẩn một mặt thiếu ngủ đầy tức giận liền giật mình. Lấy điện thoại di động ra đánh vài chữ, đưa tới trước mặt, liền bị Trang Uẩn đưa tay đẩy ra.

Trang Uẩn nhìn cũng không nhìn bò vùn vụt lên giường.

Tùy Phong đứng tại chỗ một lúc, ngẩng đầu nhìn về phía cái người đang dùng chăn bịt kín toàn thân ở trên giường, nghĩ nghĩ vừa rồi Trang Uẩn tức giận hơn thường ngày, có vẻ hắn đã quấy rầy giấc ngủ của anh.

Cho nên Trang Uẩn có tính khó chịu khi rời giường sao?

Hắn thả nhẹ bước chân, đi đến trước bàn sách của Trang Uẩn, cầm bút lên viết xuống một hàng chữ, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, rời đi.

Trở lại ký túc xá, một người cùng phòng chơi game cả một đêm đang chuẩn bị đi ngủ, hắn liền thuận tay đưa bữa sáng trong tay cho cậu ta.

Bạn cùng phòng tỏ ra rất kinh ngạc: “Cậu mua bữa sáng cho tôi sớm thế, từ lúc nào đã yêu bạn cùng phòng của mình như vậy rồi?”

Khó trách bạn cùng phòng sẽ kinh ngạc, bình thường Tùy Phong không ngủ thẳng đến khi trời đất mịt mù, trời long lở đất thì sẽ không bao giờ rời giường! Thời gian không có lớp, đừng nói để Tùy Phong mang cơm cho bọn họ, chính bọn họ còn phải thay phiên nhau mang cơm đến cho vị nam thần mới lên chức này đấy!

“Nghĩ hay thật.” Tùy Phong lạnh lùng ném ngược lại cậu ta một câu, cởi quần áo, chuẩn bị quay trở về giấc ngủ.

. . . . .

Thời điểm Trang Uẩn tỉnh lại lần nữa thì đã hơn 10 giờ. Anh gãi gãi đầu tóc rối bời, nhớ mang máng hình như buổi sáng Tùy Phong có tới, nhưng lúc nào đi thì lại không có ấn tượng.

Mở điện thoại ra, một tràng tin nhắn gửi tới, đều là của Tùy Phong.

Phong: Bữa sáng anh muốn ăn gì (mỉm cười)

Phong: Thích sữa bò hay là sữa đậu nành?

Phong: Anh không nhắn tin đến thì em tự mua đấy (mỉm cười)

Phong: 10 phút nữa là đến ký túc xá của anh (mỉm cười)

Tùy Phong quả nhiên đã mua bữa sáng giúp anh. . . . Trang Uẩn cảm thấy có chút áy náy, nhưng không có cách nào, ai bảo lúc anh chưa tỉnh ngủ, tính tình có chút mất khống chế làm gì.

Anh bò xuống giường, liền nhìn thấy một tờ giấy hé mở nằm trên bàn.

Tỉnh ngủ thì nhắn tin cho em, em sẽ mua cơm cho anh —— Tùy Phong

Đằng sau còn ghi kèm một khuôn mặt cười.

Nét chữ của Tùy Phong rất ngay ngắn, mỗi một nét đều rất có lực, Trang Uẩn nhìn chằm chằm tờ giấy kia hồi lâu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Nước B: Brazil.

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 19 ☆ Thời Gian Thỏa Mãn

Chương 19 ☆ Thời Gian Thỏa Mãn

c59d8f1cgw1f7nhtf56ipj20qo146tk6

Bài post 818 về Thần Tinh sau khi lật được hai trang thì rất nhanh không còn động tĩnh gì nữa, lâu chủ đem thiếp mời phát lên YS, vốn đã phát sai nơi, đây là căn cứ giới võng phối, Thần Tinh lại là ca sĩ Cổ Phong, fan hâm mộ cũng chỉ đến nghe hát vài bài, sẽ không đến YS nhiều. Mà các em gái thích vây xem ở YS, đoán chừng cũng không quá quen thuộc với ca sĩ Cổ Phong, bài được lên là do liên quan đến Phong Khởi, lúc đầu hơi náo nhiệt một trận, náo nhiệt xong liền tản đi.

Nhưng mà có người lại đề nghị đem bài post gửi đến khu thỏ (1), nơi đó có người bóp thì chỉ có nước XFXY (2), vài phút liền có thể đẩy người ra khỏi giới, nói như vậy có tới mấy người, chỉ là cuối cùng vẫn không ai làm như thế, bài post cũng chầm chậm chìm xuống.

Trang Uẩn một bên đảo bài post, một bên nghe nhạc, đột nhiên trong tai nghe truyền tới một giọng nói quen thuộc. . . . . Anh quay trở về khung bình luận YY rồi nhìn thoáng qua người trên mạch giờ phút này.

Mỗ Quân cùng Thần Tinh có quan hệ tốt đến đâu mọi người cũng đều biết, bất quá từ sau khi Thần Tinh câu được mấy tiểu thần, đại thần, tựa hồ lại muốn ôm đùi của những người này hơn, giao lưu với Mỗ Quân cũng chỉ còn thỉnh thoảng. Nhưng CP của hai người này cũng không phải là ít, thời điểm nhóm CP đang ồn ào, hai người cũng không nói gì, tựa như đang ngầm thừa nhận chuyện bọn họ náo loạn, cho nên lúc Mỗ Quân lên mạch, cũng thuận tiện ôm Thần Tinh lên mạch chung, hai người cố ý náo động lên.

Trang Uẩn rời kênh chính là vào lúc này.

Anh nhớ kỹ năm đó lần đầu tiên nghe được giọng của Mỗ Quân, cũng bị kinh diễm không ngừng, trong lòng có một loại cảm giác như bị điện giật, đại khái cũng là từ khi đó xác định, anh hoàn toàn không có cách nào chống cự lại phản ứng cơ thể đối với một loại thanh âm. . . . .

Sau khi rời khỏi kênh, Trang Uẩn sững sờ, vừa rồi khi nghe được giọng của Mỗ Quân lần nữa, anh tựa hồ đã không còn cảm giác gì nữa rồi.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Vựng Vựng (3) ~ Đại Thủ Tử đang ở ổ nhỏ! Mau tới nào (dang rộng tay)

Tiểu Hạnh Vận: . . . Đây là kiểu xưng hô gì vậy?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Cậu không phải gọi là Tiểu Hạnh Vận sao, nhưng tôi lại cảm thấy trực tiếp gọi cậu như vậy, cảm giác giống như đang nói lại cái tên ấy, thế là tôi đã thông minh ra! Cái biệt danh này cậu thích không, có phải rất đáng yêu hay không ん(*≧▽≦*)ん

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Ai nha, cái này không phải trọng điểm ~ Cậu có còn đang nghe ca nhạc không? Ca hội hay Đại Thủ Tử, chỉ có thể chọn một ╭(╯^╰)╮

Không, đó mới là trọng điểm đấy. . . . . Trang Uẩn bất đắc dĩ, nhảy vào trong ổ nhỏ của Phượng Khởi, anh vốn không nghe ca hội.

Tiểu Hạnh Vận: Không có tiếng = =

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Đúng vậy, Đại Thủ Tử đang treo máy mà ~

Tiểu Hạnh Vận: Vậy cậu còn gọi tôi →_→

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Fan đích thực chính là dù cho nam thần có đang treo máy thì cũng phải treo máy chung một chỗ với anh ấy (のω <. )の))☆. .

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: A a a! Có tiếng có tiếng (~ ̄▽ ̄)~

Tiểu Hạnh Vận: Tôi có thể nghe thấy được. . . . .

Trang Uẩn nói, Phượng Khởi hầu như lên mạng toàn treo máy, không nghĩ tới vừa nói xong, hắn giống như nhận ra suy nghĩ trong lòng anh, mở mạch.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Tàn Nguyệt: Đại Thủ Tử tắm rửa xong rồi nên trở lại sao (*/ω *)

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ U Hoàng: Không trực tiếp nhận xét tệ đâu nha ~(@^_^@)~

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Gào gào gào, Đại Thủ Tử chuẩn bị hát ca khúc gì sao ┗|’O′|┛ Gào ~~

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Tinh: Đại Thủ Tử hôm nay hát « Xích Huyết Trường Ân » rất được nha! Những người kia nói hát không hay bằng đại thần Phong Khởi là do bị rơi mất lỗ tai rồi! Đây vốn là phong cách của Đại Thủ Tử nhà mình, tại sao lại đi so với đại thần Phong Khởi chứ?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Phụt, kỳ thật tôi cũng cảm thấy Đại Thủ Tử hôm nay hát có chút vô tâm ~ Em gái phụ đề cũng lải nhải không nghe ra lời Đại Thủ Tử hát 2333

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Đinh: Trơ mắt nghe khúc nhạc dạo từ từ trôi qua, Đại Thủ Tử mở mạch chỉ vì muốn thả nhạc đệm thôi! Không có ý định hát hai câu đâu!

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ U Hoàng: Dù sao cũng là nhạc đệm dương cầm nên cũng vừa lòng thỏa ý, từ khi thành fan của Đại Thủ Tử rồi liền trở nên dễ dàng thỏa mãn như vậy o(* ̄︶ ̄*)o

Người Qua Đường Giáp Ất Bính Pudding: Là bản hiện trường sao?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Là bản nhạc đệm Đại Thủ Tử tự mình thu 〒_〒

“Lải nhải cái gì?”

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ U Hoàng: Ngọa tào, tôi nghe lầm sao! Đại thủ tử nói chuyện Σ( ° △ °|||)︴

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Tàn Nguyệt: Câu câu câu nói này bốn chữ, đã get√

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Đinh: Chúng ta đang lải nhải Đại Thủ Tử anh chỉ thả nhạc đệm mà không hát đó /(ㄒoㄒ)/~~ Thật vất vả lắm mới tham gia ca hội vậy mà cũng chỉ hát được mỗi một bài, nhận xét tệ!

Phượng Vũ Tự Mạc ★ Tiểu Vũ: Đại Thủ Tử anh lại đào hố! Đã nói hát 《Quân Lâm Thiên Hạ》rồi, đã nói muốn tổng tấn công rồi! Đã nói muốn chiều đám thiên sứ rồi, vậy mà lại hố nhóm tiểu thiên sứ phụ đề chúng ta, không thể yêu nổi mà, huhu o(╥﹏╥)o

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ U Hoàng: Đại thủ tử anh nhìn đi! Đây là oán niệm tới từ tổ phụ đề o(ー ︿ ー +)o

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Tinh: CMN, hoá ra Đại Thủ Tử chuẩn bị hát 《Quân Lâm Thiên Hạ》(4) sao? Gần đây siêu thích một ca khúc, mong Đại Thủ Tử hát một lần! Muốn đền bù cho nhóm tiểu thiên sứ phụ đề! Các cô ấy cố ý chuẩn bị nghi thức tung bông thì lại bị hố, ngẫm lại liền thấy đau lòng o(╥﹏╥)o

“A. . . . . Tôi không biết hoá ra còn có phụ đề, chỉ là các cô ấy hiện tại chắc đã đi rồi.”

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ U Hoàng: Không đi không đi, Đại Thủ Tử chuẩn bị hát sao? Nhóm tiểu thiên sứ phụ đề lên!

Phượng Vũ Tự Mạc ★ Tiểu Vũ: Tôi vẫn còn đây, xin hãy chú ý ổ nhỏ một chút o(╥﹏╥)o

Phượng Vũ Tự Mạc ★ Tiểu Vũ: Đại Thủ Tử muốn hát sao? Muốn hát thì tôi liền lên! Một người mười khống không phải là mộng!

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Tàn Nguyệt: Chỉ có một mình tôi chú ý sao, Đại Thủ Tử đã nói được hơn 20 chữ rồi? Đây chính là sự kiện quan trọng đấy, Đại Thủ Tử cứ tiếp tục bảo trì (゜▽^*))

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ U Hoàng: Cứ tiếp tục bảo trì +1

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Đinh: A a a đến rồi! 《Quân Lâm Thiên Hạ》! Xin hãy hát độc thoại một lần (~ ̄▽ ̄)~

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: CMN, đêm nay Đại Thủ Tử thật tùy hứng, nói đến liền đến!

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Tàn Nguyệt: Đại thủ phụ đề Tiểu Vũ mất khống chế mười lần online ing~

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Tinh: A a a! Không công một chút nào 〒_〒

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Đinh: Đại Thủ Tử là ôn nhu công o(*≧▽≦) つ┏━┓

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Cảm giác đêm nay Đại Thử Tử dắt lừa thuê thiệt nhiều, không tốt nha (⊙﹏⊙)b

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Tàn Nguyệt: Quỳ lạy Tiểu Vũ, người đẹp mất khống chế mười lần trong truyền thuyết (*@ο@*) Oa ~

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Tinh: Thanh Khê cô được lắm nha (lll¬ω¬)

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: (nhìn trời) Đại Thủ Tử tỉnh dậy đi! Đừng héo, ô ô ô nhìn đây này!

《Quân Lâm Thiên Hạ》 là một bài Cổ Phong khá hào hùng, nhưng đến cuối cùng khi Phượng Khởi hát lại không có chút cháy bỏng nào, hơn nữa càng hát lại càng mệt mỏi, thậm chí hát xong một câu cuối còn ngáp dài một cái.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Tinh: . . . . . Tôi thua, Đại Thủ Tử vừa mới ngáp sao?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Đinh: Không thể tin được, một ca khúc như vậy mà anh lại hát nghe mệt mỏi đến thế! Không phải Đại Thủ Tử anh định hát ru con đấy chứ!

“Đi ngủ đây, ngủ ngon. . . . .” Phượng Khởi lại bắt đầu rút lui.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Tàn Nguyệt: Đại Thủ Tử lại nói đi liền đi, bất quá đêm nay thỏa mãn o(* ̄︶ ̄*)o

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ U Hoàng: Thỏa mãn +1

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Linh Đinh: Không vừa lòng, không vừa lòng, hiện tại mới 9 giờ hơn Đại Thủ Tử đã mệt mỏi! Tối hôm qua chắc không phải đã làm chuyện xấu gì chứ o( ̄ヘ ̄o#)

Trang Uẩn bên này khẽ khựng lại, vào thời khắc cuối cùng tặng một đóa hoa.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tiểu Hạnh Vận tặng Khuynh Ca Lan Âm ☆ Phượng Khởi 【 Thực Tập Cổ Phong 】[ Hoa Hồng ]X1

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Vựng Vựng cậu nhìn trộm bình luận cả một đêm →_→

Tiểu Hạnh Vận: Rõ ràng chỉ nghe trộm có một ca khúc!

Là do anh trong lúc nghe nhạc nên không đánh chữ, giống như Thanh Khê bọn họ nói một ca khúc bị hát hư, nhưng hết lần này tới lần khác lúc Trang Uẩn nghe lại cực kỳ có cảm giác. . . . . Nhất là cái ngáp cuối cùng kia, cảm giác vô cùng lười biếng kia thoáng chốc truyền vào lỗ Trang Uẩn, sau đó cả người như bị điện giật, một trận tê dại.

Mặt Trang Uẩn ửng hồng nằm dài trên bàn một lúc, sau đó cố ý cắt đoạn ngáp dài kia ra, rồi nghe lại hai lần, cảm giác mãnh liệt vẫn như cũ, hơn nữa còn truyền thẳng xuống nửa người dưới. . . . .

Thật sự không cứu nổi mà! ! !

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~•~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Khu Thỏ: Các trang mạng xã hội lớn của Trung Quốc như Weibo, Tencent, Youku, NetEase, Yahoo, . . . . .

(2) XFXY: Gây war, bôi đen, bị anti.

(3) Vựng Vựng: pinyin là [yùn], Vận trong Tiểu Hạnh Vận cũng là [yùn].

(4) 《Quân Lâm Thiên Hạ》: https://www.youtube.com/watch?v=0sWkXdQ-raQ

Nghe Theo Cậu, Như Cậu Muốn

Nghe Theo Cậu, Như Cậu Muốn

001

Tác Giả: Kaname Itsuki.

Tên Khác: お気に召すまま仰せのまま; Oki ni Mesu Mama Ose no Mama.

Xuất Bản: Sách Đại Dương.

Thể Loại: Truyện tranh Boy Love, Con trai quý tộc, Quan hệ giữa chủ nhân và người hầu, Bạn cùng lớp.

Nhãn Dán: CRAFT SERIES H&C Comics.

Phát Hành Năm: 2017.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tóm Tắt:

Con trai thứ hai của gia tộc Shinomiya danh tiếng, Mitsuki, có một người hầu cùng tuổi tên là Takaomi.

Takaomi là người hầu kiêm vệ sĩ, luôn ở bên cạnh Mitsuki từ khi cậu mở mắt vào buổi sáng cho đến lúc cậu chìm vào giấc ngủ ban đêm.

Vào một ngày, bạn cùng lớp Niwa đã nói với Mitsuki về cảm giác khi được thổi kèn với cậu khiến cậu muốn thử ra lệnh cho Takaomi mút ngón tay cậu xem sao… !?

Mối quan hệ của họ sẽ ra sao khi hai người bắt đầu từ sự tò mò?!

Ủng hộ trang nhà bằng cách theo dõi truyện trên Fuhu nhé~

https://fuhuz.com/channel/FujoshiIsMe

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chúc mừng, chúc mừng nhà chúng ta tròn 2 tuổi, Quản Gia dành bộ truyện này để đánh dấu tuổi mới nhé, thể loại Người Hầu và Chủ Nhân, quá chuẩn rồi đúng không~~~

Tuổi mới này, hi vọng nhà chúng ta sẽ mãi bền vững~~~ Yêu Chủ Nhân nhiều~~~

[Quản Gia]

Đọc Online:

Chương 1

Chương 2

Chương 3

Chương 4

Chương 5

Ngoại Truyện

Riêng Tư: Nghe Theo Cậu, Như Cậu Muốn – Chương 1

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Người Yêu Chói Sáng

Người Yêu Chói Sáng

001

Tác Giả: Sai Asai.

Tên Khác: まばゆい恋の; Mabayui Koi no; Dazzling Lovers.

Xuất Bản: Tập đoàn Kaioh.

Thể Loại: Yaoi, Bạn thời thơ ấu.

Nhãn Dán: GUSH Comics.

Phát Hành Năm: 2016.

Nguồn Raw: Only Yaoi Raw.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tóm Tắt:

Học sinh ưu tú Haru vướng vào tình yêu sai trái với người bố đáng kính của mình.

Người bạn thời thơ ấu Aki cũng biết được bí mật này của người bạn thân.

Vào một ngày, Haru quyết định thổ lộ tình cảm của mình, mặc dù bị Aki phản đối nhưng cậu biết mình đã hy sinh anh dũng khi dám bày tỏ với đối phương.

Aki đã ôm Haru suốt cả một quãng đường, ôm lấy vai cậu, người không thể ngăn nổi những dòng nước mắt đang tuôn rơi.

Mặc dù cậu chưa bao giờ nghĩ rằng hai đứa sẽ ở bên nhau mãi mãi nhưng —- Aki, lẽ nào cậu thích tớ sao?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ủng hộ trang nhà bằng cách theo dõi truyện trên Fuhu nhé~

https://fuhuz.com/channel/FujoshiIsMe

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đọc Online:

Chương 1

Chương 2

Chương 3

Chương 4

Chương 5

Ngoại Truyện

Người Yêu Chói Sáng – Chương 1

Quản Gia: Thật ra Quản Gia định để ngày 17 mới up cơ, chắc không có Chủ Nhân nào nhớ đến ngày đấy là ngày gì đâu ha :)))

Người Hầu: Ngày 17/5 năm nay là nhà chúng ta đã tròn 2 tuổi rồi :)))

Quản Gia: Năm ngoái nhà ta không ăn mừng linh đình :)) Năm nay cũng vậy nhé :))

Người Hầu: Linh đình gì giờ này, lo mà ôn thi đi Quản Gia :))) Chủ Nhân cũng nhớ phải lo ôn thi đấy nhớ~~~ Yêu Chủ Nhân~~~

Quản Gia: Yêu Chủ Nhân~~~ Chủ Nhân nhớ lo học đấy nhớ~~~

000

001
002
003
004
005
006
007
008
009
010
011
012
013
014
015
016
017
018
019
020
021
022
023
024
025
026
027
028
029
030
031
032
033
034
035
036
037
038
039
040
041
042
043
044

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 18 ☆ Treo Đầu Tường

Chương 18 ☆ Treo Đầu Tường

Trang Uẩn trước đó chưa từng nghe qua bài « Xích Huyết Trường Ân » này, bất quá anh cùng Thanh Khê vẫn có cảm giác, đêm nay trạng thái ca hát của Phượng Khởi có chút là lạ, rất tùy ý, một bài tình ca vốn nên rất để tâm hát, lại bị hát thành không cảm xúc, khiến cho người ta có cảm giác chính là hát được, cuống họng của ca sĩ cũng không tồi, nhưng cả hai không hề sánh đôi.

Mọi người lúc đầu còn nhận lầm áo may ô Phượng Khởi này thành Phong Khởi, nhưng hoá ra lại là người xa lạ, ngoại trừ một số fan hâm mộ của hắn khen ngợi, thì các em gái khác đều bình luận cảm giác cũng thường thôi. Dù sao bài hát này đã từng có rất nhiều ca sĩ hát rồi, bài hát gốc cũng đã rất hay, nếu so sánh qua, mọi người đều quá trông mong vào biểu diễn của Phượng Khởi thành ra lại thất vọng càng nhiều.

Sau khi Phượng Khởi hát xong rồi xuống mạch không lâu, Thanh Khê liền gửi tới một địa chỉ.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi đã nói trên YS nhất định sẽ có 818, nhưng lại không dự liệu được cái kết quả này 〒_〒

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Vốn còn muốn Đại Thủ Tử đêm nay ra sân lấy chút danh tiếng, kết quả ngược lại lại bị treo ở đầu tường, thật muốn chết 〒_〒

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Còn nữa! LZ đào Thần Tinh còn chưa tính! Còn lôi cả Đại Thủ Tử cùng bản mệnh của tôi ra mà nói! Bản mệnh của tôi đã lui vòng 1 năm rồi, quyết không thể tha thứ!

【 Tiêu Đề 】818 Về một vị nào đó tự xưng là đại thần Cổ Phong làm trò hề, ca hội đêm nay náo nhiệt chứ?

Trang Uẩn xem xong cái tiêu đề này liền biết là đào người nào, chỉ là có quan hệ gì với mình chứ?

Được rồi, anh tiếp tục xem.

Hãy nhìn LZ liệt kê từng lịch sử đen tối của các vị ‘đại thần‘ nào, nghe nói mặc dù fan hâm mộ không nhiều, nhưng LZ thật sự rất sợ bị fan hâm mộ lột sạch đấy (ˉ▽ ̄~) cắt ~~

1, ID Thần Tinh, ca sĩ hát cover Cổ Phong, ra nhập giới 3 năm trước. Từng hát chung với Thanh Thần tụ tụ (1)【 Vị Thanh Thần này cũng là người rất đáng ghét, nếu có hứng thú thì có thể lục lại bài post đào hắn năm đó, LZ sẽ không nói rõ chi tiết ở chỗ này 】 ôm đùi không ít đại thần, tiểu thần đỏ tím, đáng tiếc khi đó không có người nào để ý đến bọn họ.

2, Lúc thấy Thanh Thần tụ tụ bị đào, vị Thần Tinh tụ tụ này vì muốn tự vệ nên quả quyết Say Goodbye với Thanh Thần thì có thể thấy được hắn cực phẩm (2) ra sao【 Nơi này muốn nói rõ một điểm, lúc ấy Thanh Thần tụ tụ được mọi người yêu mến hơn so với Thần Tinh tụ tụ 】

3, Thanh Thần tụ tụ bên vị Mỗ Quân X, Thần Tinh tụ tụ quyết đoán nhân cơ hội thò một chân vào nói mình đang qua lại với Mỗ Quân,【 Lúc ấy nhân khí của Mỗ Quân > Hai vị tụ tụ, trước đó Mỗ Quân có quan hệ rất tốt với Thanh Thần tụ tụ, tương đối tốt, các cậu hiểu mà 】LZ mười phần hoài nghi lúc ấy Thanh Thần tụ tụ đột ngột cắt đứt với Mỗ Quân X, cũng là bởi vì bị Thần Tinh tụ tụ xúi giục, đương nhiên không có chứng cứ, LZ cũng không treo đầu tường.

4, Thần Tinh tụ tụ sau khi Thanh Thần tụ tụ bị bóp lui giới, thì có thể nói là như cá gặp nước, chia tay Mỗ Quân rồi không biết làm sao lại câu được hai ca sĩ có nhân khí cũng không tệ, thậm chí còn là tinh bột đỏ trong giới võng phối, một năm qua ôm đùi nhiều người như vậy, không ai ngờ fan hâm mộ thế mà lại thật sự vượt qua cả Mỗ Quân.

5, Sau đó phải nói đến ca hội đêm nay. Kể từ khi biết Thần Tinh tụ tụ muốn mở ca hội sinh nhật, LZ vốn đã mong đợi từ rất lâu rồi, dù sao Thần Tinh tụ tụ nổi danh là người có nhân duyên tốt, thật sự muốn biết sẽ có đại thần nào đến góp vui ~

Nói thật thời điểm nhìn thấy đại thần Phong Khởi, LZ quả thật đã giật nảy mình, ngã sấp mặt, tụ tụ đúng là quá trâu bò, ngay cả đại thần Phong Khởi cũng mời được? Người trong giới Cổ Phong về cơ bản đều biết đại thần Phong Khởi từ trước đến nay không bao giờ lên mạch trực tiếp! Fan hâm mộ gọi là Chanh Mã của anh ấy vẫn luôn dùng hết sức mình, tự lực cánh sinh để xây dựng kênh mà anh ấy tạo ra đấy!

Nói tới đây suy nghĩ đầu tiên của LZ đó chính là có phải người thật hay không. . . . . Không nghĩ tới đúng là đại thần Phong Khởi đấy! Khi thấy áo may ô của đại thần Phong Khởi ở hiện trường cùng một câu “A, đi nhầm”, LZ quả thực đã cười sằng sặc úp mặt lên bàn, ha ha ha, đại thần hẳn là cũng biết tụ tụ rất trâu bò nên đến xem náo nhiệt, kết quả lại bị tụ tụ phát hiện ra rồi mạnh mẽ trao cho anh cái áo may ô sao? !

Lúc đầu thấy đại thần đi rồi liền nghĩ thế này là kết thúc, không nghĩ tới về sau còn có chuyện vui nữa! Tụ tụ có thể nói cho chúng ta biết khách quý gọi là Phượng Khởi kia là cái quỷ gì không? Thật sự không phải là do cậu tùy tiện kéo tới một người cố ý COSPLAY đại thần Phong Khởi để lôi kéo sự chú ý chứ?

Tôi thừa nhận lúc đầu khi nghe thấy giọng từ họng Phượng Khởi thì quả thật LZ đã bị doạ, nhưng cũng chỉ là cuống họng mà thôi, thanh âm có chút giống, nhưng hoàn toàn không thể so được với ngón giọng của đại thần Phong Khởi đâu. Thế mà còn dám hát « Xích Huyết Trường Ân », không phải có âm mưu thì là gì! Fan hâm mộ như LZ đều biết lúc đại thần Phong Khởi ra mắt chính là hát bài này đầu tiên, mọi người đều khen ngợi độ đặc biệt cao, LZ có cơ duyên được làm fan hâm mộ của đại thần Phong Khởi, bất quá không phải là bởi vì bản ca khúc gốc, mà là do bản cover ấy đấy!

Thời điểm người chủ trì phỏng vấn còn cố ý giả bộ hờ hững, tưởng như vậy liền có thể COSPLAY đại thần thành công sao? Thật sự là nực cười. Thần Tinh tụ tụ xem ra chuyện gì cũng có thể làm, thông đồng không được đại thần, còn muốn người khác giả trang thành đại thần sao, cậu hỏi đám fan hâm mộ một chút xem họ có đáp ứng hay không?

==== P/s: Lầu này vĩnh viễn không đóng, về sau có chuyện gì vui, LZ sẽ đăng lên đây đầu tiên ~ YSer có nhà cũng hoan nghênh đến chơi~~~

1L: HOT! ! !

2L: Lại là hắn →_→

3L: LZ phát lộn chỗ rồi, nơi này là YS, xin hỏi vị tụ tụ này có nửa xu quan hệ với giới võng phối không?

4L: Trước kia vị tụ tụ này đã bị lột rất nhiều lần rồi, LZ đơn thuần là muốn hâm nóng lại à! Bất quá ca hội đêm nay quả thật rất vi diệu ╮(╯▽╰)╭

5L: Lầu chủ đào người nào thì đào người đó đi, phiền cô không nên lôi những người khác xuống nước theo có được không, đau lòng quá, ôm em đi, đại thần Phong Khởi ~

6L: Thần X, Mỗ X, Thanh X lúc trước ba người này chơi chung với nhau, từ sau khi Thanh X bị đào, tôi liền xác định hai người kia cũng không phải loại người tốt đẹp gì, quả nhiên hiện tại đã đến phiên Thần X, ở phía dưới ngồi đợi Mỗ X.

7L: Ôm lấy em đi, Phượng Khởi sama, anh ấy không quen biết Thần Tinh, chỉ là em gái trong nhà tùy ý tiếp một ca hội mà thôi. Còn thanh âm giống với đại thần Phong Khởi chỉ là trùng hợp! Cầu không lôi Phượng Khởi sama của tôi vào, anh ấy chỉ muốn an tĩnh ca hát đánh đàn thôi ~

. . . . .

189L: 6L có ý gì thì mau nói đừng úp úp mở mở như vậy!

190L: 7L xem không hiểu tiếng người à, LZ không phải đang nói về vấn đề thanh âm giống, mà là Phượng Khởi muốn bắt chước đại thần Phong Khởi, kết quả lại học được cái dở dở ương ương! Còn nữa, một ca sĩ không có danh tiếng gì có tư cách được xưng là sama sao ┑( ̄Д  ̄)┍

191L: Cùng ý LZ, lúc đầu nghe giọng của Phượng Khởi liền thấy cực kỳ giống đại thần Phong Khởi, nhưng càng về sau tôi càng chắc chắn không phải đại thần, đại thần hát tốt hơn nhiều ╮(╯▽╰)╭

192L (Tôi Là 189L): Này này! Thần X, Mỗ X, Thanh X rốt cuộc là có chuyện gì, vì sao không ai trả lời tôi, nói chuyện mà nói một nửa như vậy là sao _(:зゝ∠)_

193L: LS là Thần Tinh tụ tụ phái tới, đừng ngồi đây!

. . . . .

292L: Mang tâm tình kích động chờ lật trang, thật nhanh ghê!

293L: Về 189L chỉ đường kết nối →→ 【818 Về một tụ tụ chẳng biết xấu hổ làm tiểu tam mặt dày ==____________== 】

294L: Chỉ có mình tôi cảm thấy Thần Tinh cũng không tệ lắm sao, LZ nói là liệt kê từng lịch sử đen tối, nhưng mấy cái này đều chỉ là LZ phỏng đoán, cũng không bỏ ra nổi một chứng cứ mà. Chí ít ở mặt ngoài, tôi thấy cậu ấy đối xử tốt với không ít người, cũng chịu khó ra ca khúc mới, rất tốt mà.

295L: Chỉ có mình tôi cảm thấy kỳ thật Phượng Khởi hát cũng không thô lắm sao, thanh âm rất giống đại thần Phong Khởi, đều là giọng nam thần ~

296L: Một số ít fan hâm mộ có thể đừng lẫn lộn như vậy có được không? Nhất định phải buộc chặt tiêu thụ của Phượng Khởi cùng đại thần sao? Các cô ngon thì buộc đi!

297L: Nếu như tôi không nhìn lầm, đảng tẩy trắng tụ tụ tới rồi? Mọi người làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu! Nghe nói sức chiến đấu của fan tụ tụ rất kinh người!

298L: (móc mũi) Thần khí lật trang đến rồi!

299L: 300!

300L: Lật trang! ! !

. . . . .

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: A a a! Trong lòng tôi rất tức giận! Bản mệnh của tôi đã nằm rồi còn muốn kéo theo cả nam thần của tôi! Không được cản tôi, tôi muốn đi chiến đấu với bọn họ! ! !

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Nam thần của tôi hát rất hay! Bản mệnh của tôi lui vòng lâu như vậy rồi! Nhịn không được, không thể nhịn được nữa rồi! Tôi muốn lên gào gào gào!

Tiểu Hạnh Vận: . . . . . Lên đi.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: A, cậu không ngăn cản tôi sao (⊙o⊙)

Tiểu Hạnh Vận: Tôi ở hậu phương trợ giúp cậu, cố lên.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Ừm! Nắm tay (- -゛)

Tiểu Hạnh Vận: Làm ơn đừng quay ngựa sớm nhé.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: ╭(╯^╰)╮

Bây giờ lúc thấy có người nhắc đến những chuyện kia, Trang Uẩn phát hiện mình không còn để ý hay khó chịu gì nữa, đại khái là do trong lòng cảm thấy đây là chuyện đã qua rồi. Anh còn nhớ rõ đoạn thời gian bị bóp kia, từng em gái trong nhóm khoác áo giáp lâm trận giúp anh đại chiến ba trăm hiệp, duy chỉ có Thanh Khê ngốc này, bóp mấy hiệp cũng không phát hiện ra mình là dùng ngựa chiến đấu, ngay cả những đối thủ kia nhìn thấy cũng đều cười không thể ngừng, nhao nhao hỏi: Cậu được Tôn Ngộ Không mời tới làm trò cười đấy à?

Thanh Khê dưới cơn nóng giận đổi áo may ô, trước kia gọi là Lam Thanh Khê thì phải? Dù sao cũng như nhau cả.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Tụ Tụ: Danh xưng mang ý khinh thường.

(2) Cực Phẩm: Là từ đa nghĩa, theo nghĩa đen, có nghĩa là người được săn đón, yêu thích, theo nghĩa bóng, có nghĩa là người bị mọi người xua đuổi.

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 17 ☆ Mặt Bị Vả

Chương 17 ☆ Mặt Bị Vả

Phong Khởi. . . . . Trang Uẩn mở ra danh sách nhân viên quản lý lần nữa, lần này quả nhiên phát hiện ra cái áo may ô này. Cho nên nguyên nhân khiến người chủ trì kích động rồi đột ngột nhắc đến tên nam thần vừa rồi, là do vừa lúc nhìn thấy Phong Khởi mặc áo may ô? Nhưng khung bình luận lăn nhanh như vậy, thế mà cũng có thể thấy rõ thì không khác gì Hỏa Nhãn Kim Tinh rồi.

Trang Uẩn nhìn thoáng qua khung bình luận đã được mở ra lần nữa, quả nhiên chỉ thấy trên khung bình luận đang liên tục nhắc đến danh tự Phong Khởi này. Trang Uẩn kỳ thật không thích như vậy, bởi vì dù sao trên mạch hiện tại có khách quý đang hát, mà trên bình luận lại tự nhiên nhắc đến tên người khác thì rất không tôn trọng khách quý rồi.

5 phút sau, tốc độ bình luận chạy lên vẫn không ngừng, nhưng âm thanh ca hát trên mạch mà Trang Uẩn nghe thấy đều đã biến thành điện âm —— Rè rè rè.

Một phút sau, tốc độ trở nên phi thường chậm chạp, đương nhiên cũng là do mạng chậm, tất cả bình luận đều ngừng lại, có đôi khi lại như sóng triều, đột nhiên chạy ra toàn bộ, có đôi khi lại đứng im bất động trong một thời gian dài.

Trước khi mạng của Trang Uẩn rốt cụôjc chịu không nổi gánh nặng nên bị đá ra ngoài, anh đã nhìn thấy một hàng chữ cuối cùng chính là như vầy:

Thông báo: Quyền hạn của [ Phong Khởi ] bị [ Phong Khởi ] từ tử kênh [ Hiện Trừ Hoạt Động ] [ Nhân Viên Quản Lý Tử Kênh (CA1)] biến thành [ Du Khách (U) ].

Thứ mà anh nhìn thấy đương nhiên không phải là do hệ thống trực tiếp nhắc nhở, anh bị lag thành ra như vậy, thứ nhìn thấy chẳng qua là do người khác viết lại câu nhắc nhở này, mà câu phục chế này lại bị truyền tiếp ba bốn lần lăn trang.

Trang Uẩn vì xem kịch vui, lại lần nữa kiên trì không ngừng bò vào mạng, điều khiến anh vui mừng chính là, người điều khiển chương trình rốt cục cũng cân nhắc rà quét spam, hạn chế tốc độ viết chữ. Anh lập tức cảm thấy mạng không còn lag nữa.

Quả Cà: ? ? ? Vậy áo may ô của đại thần Phong Khởi là thế nào? ? ?

Rau Xanh: Chắc là đại thần thao tác không quen YY đây mà, thành ra phát nổ áo may ô rồi?

Dưa Leo: Có phải quản lý sai áo may ô, nhận lầm người rồi không? Tôi không tin đại thần sẽ đến ca hội đâu, đại thần từ trước đến nay không bao giờ lên mạch trực tiếp mà, cũng không thấy anh ấy gặp Thần Tinh sama lần nào _(:зゝ∠)_

Quả Ớt: Có vài khách quý không biết Thần Tinh sama cũng là chuyện rất bình thường mà, cũng không phải tất cả khách quý ca hội đều muốn có quan hệ với Tử Mã đâu ╮(╯▽╰)╭

Cây Cải Dầu Hoa: Nhưng khách quý giống như đại thần Phong Khởi, nếu như nói không có giao tình gì thì làm sao có thể mời được đến chứ? Trên danh sách khách quý của poster không hề có danh tự của đại thần Phong Khởi mà ~

Khoai Tây: Tôi muốn đại thần Phong Khởi, tôi muốn đại thần Phong Khởi, tôi muốn đại thần Phong Khởi, chuyện quan trọng phải nói ba lần (☆▽☆)

Khoai Lang: Cũng không thể chứng minh cái áo may ô kia chính là bản thân đại thần Phong Khởi đâu, khả năng chính là trùng tên sau đó quản lý nhận lầm cho cái áo may ô kia lên mà thôi, mọi người xoắn xuýt như vậy làm gì. Nghiêm túc nghe ca nhạc là được rồi, tôn trọng khách quý trên mạch chút đi có được không o( ̄ヘ ̄o#)

Khoai Sọ: Khoai Lang +1, phiền mấy người gọi tên đại thần Phong Khởi, xin nhờ, bây giờ trên mạch không phải đại thần Phong Khởi có được hay không, mỗi lần ca hội luôn có nhiều đồ ngốc đến như vậy!

Phong Khởi: A, đi nhầm.

Bình luận bên trên đột nhiên xuất hiện câu nói này, thật sự đã đẩy khung bình luận lên cao trào.

Người bình luận cơ trí bắt lấy chính chủ, ấn mở tài liệu cá nhân, xác nhận đây chính là bản thân đại thần Phong Khởi.

Loại hành động này của Phong Khởi, Trang Uẩn rất không đồng ý, tốt xấu gì cũng là ca hội sinh nhật của người ta, coi như anh đi nhầm thì cũng nên yên lặng rời đi là xong, vì sao còn muốn đi bình luận tìm cảm giác tồn tại làm gì? Không khác gì đang vả vào mặt Thần Tinh, Trang Uẩn yên lặng cảm thấy có chút thoải mái.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Ha ha ha, đột nhiên cảm thấy thật vui vẻ, đập bàn o(*≧▽≦) ツ┏━┓

Tiểu Hạnh Vận: Thế nào?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Đại thần Phong Khởi GJ! Có chút muốn thành fan, 2333, để người mới vừa đắc ý với tôi, đắc ý tiếp đi, bị vả vào mặt rồi ( ̄ε(# ̄)☆╰╮( ̄▽ ̄///)

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Giang hồ truyền ngôn đại thần Phong Khởi có chút cao lãnh, nhưng nhìn xong câu nói kia của anh ta lại cảm thấy anh ta có chút đáng yêu đấy ~

Tiểu Hạnh Vận: . . . . .

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Ai, kỳ thật tôi cũng không thích Thần Tinh, dù sao cũng là một trong số ít người liên quan ┑( ̄Д  ̄)┍

Tiểu Hạnh Vận: Vì sao? Không phải cậu thích hắn à, còn thay Phượng Khởi tiếp ca hội này mà?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Ca hội này không phải tôi tiếp, là một em gái trợ lý khác trong nhà tiếp ~

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Ừm, việc này nói ra rất dài dòng, kỳ thật có chút liên quan đến việc bản mệnh của tôi lui giới, kỳ thật cũng không tính là quá liên quan đến Thần Tinh, bất quá ai bảo hắn hiện tại cùng cái tên Mỗ Quân có quan hệ tốt như vậy làm gì ╮(╯▽╰)╭

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Cho nên tôi nhìn thấy cách làm của đại thần Phong Khởi thì trong lòng liền có chút mừng thầm 23333

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Bất quá khách quý được mời tới ca hội nhiều đến như vậy, để Đại Thủ Tử ra tay đàn một khúc dương cầm rồi thu về chút fan thì cũng tốt mà ~~~ Tốt nhất nên hút hết fan của tên Mỗ Quân luôn đi (゜▽^*))

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Bỏ đi, đêm nay nhất định phải ngồi chờ YS (1), đoán chừng sẽ có 818 (2)!

Trang Uẩn dành thời gian nhìn khung bình luận đã không còn cách nào có thể khống chế, người quản lí chương trình chỉ có thể tạm thời cấm chữ.

Tiểu Hạnh Vận: Nhưng mà Phượng Khởi vẫn không đến.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: . . . . . Tôi vừa mới đi quấy rầy anh ấy rồi, anh ấy nói nửa giờ sau mới có thể lên, liền biết vừa rồi lại gạt tôi rồi (╯‵□′)╯︵┻━┻

Trang Uẩn có loại dự cảm trò hay đêm nay vẫn còn chưa kết thúc, thế là vẫn treo ở nơi này nghe ca hội, bỏ qua Tử Mã cùng khách quý nào đó một bên không nói tới, mấy vị khách quý khác đều có giọng khá được, có mấy áo may ô nhìn rất quen, xem ra là người lâu năm trong giới. . . . . Không biết Thần Tinh làm thế nào cấu kết được.

Lúc Phượng Khởi lên là đúng 9 giờ, thời điểm quản lý cho ID lên, trong khung bình luận còn có người thật sự xem hắn là Phong Khởi.

Quả Cà: A? Đại thần Phong Khởi không phải vừa nói ngựa sai đường à? Sao lại trở về rồi?

Quả Ớt: Cho nên đêm nay cuối cùng là làm sao vậy?

Cà Chua: Mặc kệ tình huống như thế nào, đại thần nhìn bên này, cầu nhìn quen mắt (のω <. ) の))☆. .

Khuynh Ca Lan Âm ☆ Lê Tuyết: Nhìn rõ ràng đi, đây không phải đại thần Phong Khởi đâu ~

Khuynh Ca Lan Âm ☆ Quả Cam: Là Phượng Khởi đấy ~ Đại Thủ Tử đánh đàn dương cầm, có thể quan tâm anh ấy (づ ̄3 ̄) づ

Thời điểm đến phiên Phượng Khởi lên, Trang Uẩn thậm chí còn nhìn thấy được hai cái áo may ô quen thuộc.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Lần đầu tiên thấy được hiện trường của Phượng Khởi sama nghe nói có giọng giống với nam thần Phong Khởi, rất cảm động, huhu.

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Lầu trên đã đủ ý↑

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Người chủ trì làm ơn khiến cho Đại Thủ Tử nhà tôi nói nhiều hơn hai chữ, nhiệm vụ vinh quang mà gian khổ này liền giao cho anh o(* ̄︶ ̄*)o

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Thanh Khê cái tên phản đồ! Cậu còn dám xuất hiện trong đám người tụi này sao!

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Cậu đang nói cái gì vậy, tôi giả bộ xem như nghe không hiểu, a a a, Đại Thủ Tử thật tuyệt (^o^)/~

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Đừng giả bộ, rõ ràng còn chưa bắt đầu hát (⊙﹏⊙)b

Phượng Khởi hôm nay vẫn lạnh lùng như cũ, mỗi câu nói đều không hơn một chữ. . . . .

Thời điểm hắn lên mạch, Trang Uẩn còn cố ý vặn nhỏ âm thanh xuống một chút, sợ phản ứng của mình quá mãnh liệt, nhưng tựa như không còn phản ứng mãnh liệt như lúc trước, thật kỳ quái.

Người Chủ Trì: Nghe nói giọng của Phượng Khởi siêu giống đại thần Phong Khởi có đúng không?

Phượng Khởi: Ừm.

Người Chủ Trì: Anh cũng là fan hâm mộ của đại thần Phong Khởi sao, có người nói anh bắt chước áo may ô của đại thần Phong Khởi có đúng hay không?

Phượng Khởi: Ừm. . . . .

Người Chủ Trì: Tôi nhìn trên bình luận có fan hâm mộ của anh nói anh biết đánh đàn dương cầm, anh thật sự là đại thủ tử sao?

Phượng Khởi: Ừm.

Người Chủ Trì: Vậy hôm nay tiết mục chuẩn bị ở hiện trường là một bài dương cầm sao? Nhìn khung bình luận đều rất chờ mong nha.

Phong Khởi: Ừ. . . . .

Người Chủ Trì: Ách. . . . . Xem ra không thể nói rồi? Vậy chúng ta liền trực tiếp xem tiết mục của anh nào, chờ anh biểu diễn xong, lại chúc phúc cũng không muộn. Thời gian sau liền giao cho Phượng Khởi, mọi người đều biết tôi là fan hâm mộ của đại thần Phong Khởi, cho nên có chút chờ mong đối với anh đấy. . . . .

Hiếm khi phải nói chuyện với một khách quý như vậy, người chủ trì thật sự có chút đau lòng. Vào lúc người chủ trì vừa mới dứt lời nhưng còn chưa xuống mạch, nhạc đệm của Phượng Khởi đã vang lên, xem ra không kịp chờ đợi nữa rồi!

Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: CMNNN! Tôi kích động đến phát khóc rồi, Xích Huyết Trường Ân (3)!Rất rất thích bài hát này! Yêu phiên bản cover của đại thần Phong Khởi nhất ┗|’O′|┛ Gào ~~

Trang Uẩn phi thường chuyên tâm nghe giọng của Phượng Khởi, gương mặt vẫn không nhịn được ấm lên, phiếm hồng, nhưng tựa hồ không còn cảm giác nhũn ra như khi lần đầu tiên nghe được giọng của hắn nữa. . . . . Phản ứng không hề mãnh liệt như lúc ấy. Bởi vì anh còn có chút thời gian xem tin nhắn mà Thanh Khê gửi tới, tay cũng không hề run.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Không biết có phải là ảo giác hay không, đêm nay Đại Thủ Tử không để tâm hát.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Hơn nữa! Anh ấy thế mà lại đổi bài! Tôi thay mặt em gái phụ đề trong nhà bất bình với anh ấy, bất bình với anh ấy!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) YS: Viết tắt về một trong những trang web dành cho người yêu thích võng phối giao lưu.

(2) 818: Chuyện bát quái.

(3) Xích Huyết Trường Âm: https://www.youtube.com/watch?v=hAAV0KCD0_8&t=23s

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 16 ☆ Có Ca Hội

Chương 16 ☆ Có Ca Hội

Trang Uẩn chầm chậm đáp, “Tại sao cậu lại ngồi sau tôi?”

Hỏi xong lại lập tức chỉ chỉ điện thoại trên bàn, biểu thị muốn hắn dùng di động, đừng nói chuyện!

Phong: Em thấy anh luôn nghiêm túc nhìn máy tính, nên có chút tò mò mà thôi.

Phong: . . . . . Anh thật sự không sao chứ, tại sao lúc nào cũng đỏ mặt đến mềm nhũn ra như vậy?

“Không, không có gì!”

Tùy Phong quan sát một chút, tựa hồ xác thực không có việc gì. . . . . Chỉ là thật sự rất kì quái, Trang Uẩn rốt cuộc có chứng gì?

Thấy Tùy Phong vẫn còn đang đánh giá mình, Trang Uẩn không biết vì sao lại có chút chột dạ, sợ bị nhìn ra cái gì, vội vàng nói sang chuyện khác, “. . . . . Tôi nghe nói trên Forum trường mỗi ngày đều có trò hay để xem, liền lên xem thử.”

Tùy Phong vừa mới ngồi sau lưng mình, vậy hẳn đã thấy được bài post này, thế là anh mang theo chút bát quái hỏi, “Cậu có cảm tưởng gì không?”

Tùy Phong nhíu mày.

“Mỗi ngày đều là nhân vật chủ đề, còn có nhiều nữ sinh ảo tưởng được cùng cậu đi chơi nhiều đến vậy, nhiều người còn gọi cậu là lão công điên cuồng như thế, chẳng lẽ trong lòng không có chút mừng thầm nào sao?”

Phong: Không có.

Tùy Phong trả lời nhanh gọn như vậy, Trang Uẩn có chút không tin.

Phong: Đã nói với anh rồi, em là một người chung tình, cho nên chỉ một lão bà là đủ rồi.

Phong: Ai, đều tại em quá ưu tú nên mới có nhiều hoa đào như vậy, nếu lão bà tương lai của em có thể vì thế mà ăn chút dấm, thì coi như sự tồn tại của bọn họ cũng có chút giá trị.

“Cậu có biết xấu hổ hay không!” Trang Uẩn cười mắng.

Phong: Em cũng không để anh ăn dấm mà, sao lại mắng em không biết xấu hổ, hay là anh đã ăn dấm rồi?

“Lăn đi! Tôi nói chưa từng thấy người nào da mặt dày hơn cậu, khoe khoang đến thế.” Trang Uẩn tức giận nói, “Cho nên cậu có muốn lên làm sáng tỏ một chút không, lầu chủ kia hẳn là không có quan hệ gì với cậu.”

Phong: Nếu cứ có bài post thì em lại phải đi làm sáng tỏ một chút, vậy mỗi ngày em không cần làm chuyện khác rồi.

“. . . . . Thật sự đủ rồi.” Trang Uẩn đổi mới một chút, phát hiện lại có thêm hai bài post liên quan tới Tùy Phong, là suy đoán xem Tùy Phong có bạn gái hay không, anh nghiêng người để Tùy Phong nhìn một chút, “Cho nên mỗi ngày cậu lên Forum nhìn người khác khen cậu, gọi cậu là lão công sau đó trong lòng có phải rất thỏa mãn hay không?”

“Gọi em là gì?” Tùy Phong vội vàng chuẩn bị mở miệng lần nữa.

Toàn thân Trang Uẩn bị điện giật đến tê dại, “Ừm, lão công. . . . .”

Tùy Phong cười một tiếng, “Tiếng lão công này, em chấp nhận.”

Trang Uẩn kịp phản ứng lại, có chút thẹn quá hoá giận. . . . . Nhưng bởi vì thanh âm cùng tiếng cười vừa rồi của Tùy Phong khiến cả người anh ngã oặt trên ghế dựa, chỉ có thể vô lực trừng mắt uy hiếp hắn một chút.

Tùy Phong thấy Trang Uẩn lại đổ xuống lần nữa, ngẩn người.

Phong: . . . . . Anh rốt cuộc có bệnh gì vậy, nói với em một chút, lần sau em sẽ chú ý tốt một chút.

Phong: Anh yên tâm, cho dù là bệnh gì đó rất khó mở miệng em cũng sẽ không cười anh đâu.

Trang Uẩn bình tĩnh một chút: “Cậu lăn đi, cậu mới là người có bệnh khó nói ấy! Cậu vừa chiếm tiện nghi của tôi, tôi còn chưa tìm cậu tính sổ đâu.”

Phong: Em thật sự có chút lo lắng mà, học trưởng, anh luôn đột ngột như vậy, em rất lo cơ thể anh có chuyện.

“Tôi không sao.” Trang Uẩn nói, “Cậu còn biết gọi tôi một tiếng học trưởng, còn dám chiếm tiện nghi tôi như vậy, cẩn thận học trưởng này biến cậu thành trẻ con.”

Phong: Được ^^

Được em gái cậu ấy! Trang Uẩn không muốn cùng hắn nói thêm lời nào nữa, “Cơm cũng đã ăn xong, cậu cũng nên đi đi.”

Phong: Em muốn ở bên anh mà, nhìn trong ký túc xá chỉ có một mình anh, rất cô đơn.

Nếu có một biểu tượng cảm xúc có thể biểu đạt tâm tình Trang Uẩn giờ khắc này, thì nhất định là “(lll¬ω¬)” cái này.

Điện thoại Tùy Phong rung lên một cái, hẳn là có tin nhắn mới đến.

Trang Uẩn vội vàng nói, “Có người tìm cậu kìa, có việc bận thì đi đi.”

Phong: Không có việc gì.

Trang Uẩn: “. . . . .”

Trang Uẩn phí hết lời, rốt cục nửa giờ sau cũng đưa tiễn được đại thần này đi. Trang Uẩn nhìn thoáng qua ghi chép nói chuyện của Wechat, có chút câm nín.

Phong: Em biết anh rất muốn em ở lại với anh mà.

Phong: Không cần khẩu thị tâm phi.

Phong: Vậy em sẽ ở lại một chút.

Phong: Học trưởng, anh không nỡ để em đi, có thể mở miệng giữ lại, thật đấy.

Trang Uẩn nhanh gọn đánh một chữ “Lăn” rồi gửi cho hắn, có biết xấu hổ hay không, có biết xấu hổ hay không? !

Trang Uẩn lại nhìn thoáng qua Forum của bốn trường đại học, phát hiện quả nhiên rất đông vui, trang đầu NEW + HOT chính là bài post Tùy Phong thoát đoàn, rõ ràng trên Forum của C đại có đăng bài post thoát đoàn không lâu, đảo mắt qua Forum bốn trường đại học cũng hot không kém, bài post về Tùy Phong ở trang đầu có tận mấy cái.

Thật sự rất kỳ quái, sao nhân khí của Tùy Phong lại cao như vậy? Ở C đại còn chưa tính, trong bốn trường đại học có Học viện Điện ảnh C, sinh viên chuyên ngành biểu diễn có giá trị nhan sắc cao, còn có mấy vị còn chưa tốt nghiệp đã đỏ lên, tại sao đều không đè nhân khí của Tùy Phong xuống?

Lúc đầu nghe Sở Điềm nói về học đệ nam thần mới này, anh quả thật tưởng rằng hắn là nam thần, lần đầu tiên gặp Tùy Phong, thấy hắn không nhanh không chậm, đặc biệt có vẻ cao quý lãnh diễm, không nói lời nào, Trang Uẩn đúng là đã coi hắn là nam thần cao quý, kết quả, mấy ngày anh ở cùng Tùy Phong về sau, ha ha.

Cái gì mà cao quý lãnh diễm, cái gì mà thật nam thần, đều là giả tưởng. Không biết đám nữ sinh nhao nhao trên Forum kia sau khi biết được một mặt này của Tùy Phong thì sẽ có suy nghĩ gì.

Trang Uẩn nghĩ nghĩ, lại lật về bài post đăng ảnh Tùy Phong bay lên kia, đem ảnh chụp phi thân lưu lại, mặc dù rất ghét bỏ tính cách của Tùy Phong, nhưng không thể phủ nhận tấm hình bay lên kia thật sự rất đẹp trai.

Nhìn giao diện Forum, Trang Uẩn nghĩ nghĩ, tựa hồ đã rất nhiều ngày không lên YY rồi, thế là anh liền lên nhìn thoáng qua. Vừa lên YY liền nhận được tin nhắn của Thanh Khê, hơn nữa có hai tin gửi đến cách đây mấy ngày.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Sao cậu mấy ngày rồi không online o( ̄ヘ ̄o#)

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Chẳng lẽ có mới nới cũ rồi ╭(╯^╰)╮

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tháng trước bìa ca hội đã được sửa sang lại, cậu thấy sao (*@ο@*)

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Đại Thủ Tử mấy ngày nay cũng một mực không lên mạch, trong lòng có chút thấp thỏm, đêm nay anh ấy có ca hội, tôi cảm thấy anh ấy nhất định đã quên rồi /(ㄒoㄒ)/~~

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Điện thoại di động tôi gửi cho anh ấy, thế mà anh ấy cũng không thèm đáp lại, khẳng định cho tôi leo cây rồi, ai 〒_〒

Hai tin cuối là gửi từ mười mấy phút trước.

Tiểu Hạnh Vận: Ca hội gì?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Là ca hội sinh nhật của một tiểu thần Cổ Phong, nửa tháng trước đã nhận (⊙o⊙)

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi gửi cho cậu cái kênh, có hứng thú thì có thể đến xem một chút, nghe nói tiểu thần kia có nhân duyên không tệ, có mấy đại thần cũng đến chúc mừng đấy 0.0

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi tiếp tục đau khổ đi cầu Đại Thủ Tử đây ╮(╯▽╰)╭

Ca hội YY, Trang Uẩn cũng biết, lúc trước khi Trang Uẩn còn chưa lui giới, có một lần sinh nhật, fan hâm mộ của anh còn đặc biệt vì anh làm một buổi ca hội, mặc dù người đến không nhiều, khách quý cũng chỉ có hai người quen thuộc, bất quá đối với việc chưa từng có ai nhớ kỹ ngày sinh nhật của anh như Trang Uẩn mà nói, thì đã là một kỷ niệm rất khó quên rồi.

Lúc Trang Uẩn nhảy vào kênh mà Thanh Khê đã gửi kia, ca hội đã bắt đầu được một lúc, nhân số hiện trường đã hơn 1 vạn, bình luận lăn đi nhanh chóng, tìm kiếm danh tự của nam thần, hoàn toàn không thấy rõ lắm.

Anh ấn mở danh sách nhân viên quản lý, nhìn thấy cái tên Thần Tinh Tử Mã, hoá ra là ‘người quen‘. Anh kéo xuống dưới, rốt cục trong một đám khách quý thấy được một cái áo may ô không thể quen thuộc hơn.

Website trường có giới hạn, tốc độ bình luận trên mạng không biết vì sao lại nhanh chóng tăng nhanh không ít, Trang Uẩn trực tiếp bị đá ra ngoài, lúc nhảy vào trở lại, mạng có chút yếu, nên anh chỉ có thể khóa khung bình luận.

Người chủ trì trước đó đang dẫn chương trình đột nhiên có chút phấn khích, không biết vì sao sau khi Trang Uẩn bị đá ra rồi trở vào, anh ta đã trở nên có chút kích động, “Nếu như tôi vừa rồi không hoa mắt, thì tôi đã nhìn thấy nam thần rồi đúng không!”

Người chủ trì nói đến người xa lạ trong chốc lát, mới rốt cục miễn cưỡng kiềm chế chính mình bình tĩnh trở lại, “Mọi người xem, tới ca hội lần này, muốn nam thần thế nào đều có nam thần thế đó! Dưới chúng ta có một vị nam thần sắp lên mạch chúc phúc, nam thần là ai đây. . . . .”

Trang Uẩn đã khóa khung bình luận nên tự nhiên sẽ không thấy được danh tự nam thần mà người chủ trì đang nói tới.

Lúc này, Thanh Khê lại gửi tin tới.

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Đại Thủ Tử thật quá đáng mà (#‵′)

Tiểu Hạnh Vận: Vẫn không đáp lại cậu à?

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Có đáp! Anh ấy nói mình đã ở trong kênh nói chuyện rồi! Nhưng mà tôi đã lục tìm từ trên xuống dưới đều không thấy anh ấy! Ảnh trong danh sách bạn bè vẫn đen thui! Lại dám lừa gạt tôi╭(╯^╰)╮

Tiểu Hạnh Vận: Ách. . . . .

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi còn sợ YY lừa tôi, nên cố ý hỏi qua em gái kế hoạch, cô ta xác định không có cấp cho Đại Thủ Tử cái áo may ô nào cả, ngược lại mấy phút trước có cấp cho đại thần Phong Khởi cái áo may ô, cô ta còn đắc ý với tôi, chúng ta không phục, cô ta còn lôi kéo tôi khoe khoang một lúc lâu o( ̄ヘ ̄o#)

Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi lại đi quấy rầy hắn một chút, cậu đừng cản tôi o( ̄ヘ ̄o#)

Tiểu Hạnh Vận: . . . . . Tôi sẽ không ngăn cản cậu, đi đi.

Phong Khởi, cái áo may ô nhìn rất quen mắt, không phải là vị đại thần bị Phượng Khởi tận lực bắt chước kia sao, anh ngược lại rất muốn nghe qua một chút, cuối cùng thanh âm giống đến mức nào.