Trang Uẩn chầm chậm đáp, “Tại sao cậu lại ngồi sau tôi?”
Hỏi xong lại lập tức chỉ chỉ điện thoại trên bàn, biểu thị muốn hắn dùng di động, đừng nói chuyện!
Phong: Em thấy anh luôn nghiêm túc nhìn máy tính, nên có chút tò mò mà thôi.
Phong: . . . . . Anh thật sự không sao chứ, tại sao lúc nào cũng đỏ mặt đến mềm nhũn ra như vậy?
“Không, không có gì!”
Tùy Phong quan sát một chút, tựa hồ xác thực không có việc gì. . . . . Chỉ là thật sự rất kì quái, Trang Uẩn rốt cuộc có chứng gì?
Thấy Tùy Phong vẫn còn đang đánh giá mình, Trang Uẩn không biết vì sao lại có chút chột dạ, sợ bị nhìn ra cái gì, vội vàng nói sang chuyện khác, “. . . . . Tôi nghe nói trên Forum trường mỗi ngày đều có trò hay để xem, liền lên xem thử.”
Tùy Phong vừa mới ngồi sau lưng mình, vậy hẳn đã thấy được bài post này, thế là anh mang theo chút bát quái hỏi, “Cậu có cảm tưởng gì không?”
Tùy Phong nhíu mày.
“Mỗi ngày đều là nhân vật chủ đề, còn có nhiều nữ sinh ảo tưởng được cùng cậu đi chơi nhiều đến vậy, nhiều người còn gọi cậu là lão công điên cuồng như thế, chẳng lẽ trong lòng không có chút mừng thầm nào sao?”
Phong: Không có.
Tùy Phong trả lời nhanh gọn như vậy, Trang Uẩn có chút không tin.
Phong: Đã nói với anh rồi, em là một người chung tình, cho nên chỉ một lão bà là đủ rồi.
Phong: Ai, đều tại em quá ưu tú nên mới có nhiều hoa đào như vậy, nếu lão bà tương lai của em có thể vì thế mà ăn chút dấm, thì coi như sự tồn tại của bọn họ cũng có chút giá trị.
“Cậu có biết xấu hổ hay không!” Trang Uẩn cười mắng.
Phong: Em cũng không để anh ăn dấm mà, sao lại mắng em không biết xấu hổ, hay là anh đã ăn dấm rồi?
“Lăn đi! Tôi nói chưa từng thấy người nào da mặt dày hơn cậu, khoe khoang đến thế.” Trang Uẩn tức giận nói, “Cho nên cậu có muốn lên làm sáng tỏ một chút không, lầu chủ kia hẳn là không có quan hệ gì với cậu.”
Phong: Nếu cứ có bài post thì em lại phải đi làm sáng tỏ một chút, vậy mỗi ngày em không cần làm chuyện khác rồi.
“. . . . . Thật sự đủ rồi.” Trang Uẩn đổi mới một chút, phát hiện lại có thêm hai bài post liên quan tới Tùy Phong, là suy đoán xem Tùy Phong có bạn gái hay không, anh nghiêng người để Tùy Phong nhìn một chút, “Cho nên mỗi ngày cậu lên Forum nhìn người khác khen cậu, gọi cậu là lão công sau đó trong lòng có phải rất thỏa mãn hay không?”
“Gọi em là gì?” Tùy Phong vội vàng chuẩn bị mở miệng lần nữa.
Toàn thân Trang Uẩn bị điện giật đến tê dại, “Ừm, lão công. . . . .”
Tùy Phong cười một tiếng, “Tiếng lão công này, em chấp nhận.”
Trang Uẩn kịp phản ứng lại, có chút thẹn quá hoá giận. . . . . Nhưng bởi vì thanh âm cùng tiếng cười vừa rồi của Tùy Phong khiến cả người anh ngã oặt trên ghế dựa, chỉ có thể vô lực trừng mắt uy hiếp hắn một chút.
Tùy Phong thấy Trang Uẩn lại đổ xuống lần nữa, ngẩn người.
Phong: . . . . . Anh rốt cuộc có bệnh gì vậy, nói với em một chút, lần sau em sẽ chú ý tốt một chút.
Phong: Anh yên tâm, cho dù là bệnh gì đó rất khó mở miệng em cũng sẽ không cười anh đâu.
Trang Uẩn bình tĩnh một chút: “Cậu lăn đi, cậu mới là người có bệnh khó nói ấy! Cậu vừa chiếm tiện nghi của tôi, tôi còn chưa tìm cậu tính sổ đâu.”
Phong: Em thật sự có chút lo lắng mà, học trưởng, anh luôn đột ngột như vậy, em rất lo cơ thể anh có chuyện.
“Tôi không sao.” Trang Uẩn nói, “Cậu còn biết gọi tôi một tiếng học trưởng, còn dám chiếm tiện nghi tôi như vậy, cẩn thận học trưởng này biến cậu thành trẻ con.”
Phong: Được ^^
Được em gái cậu ấy! Trang Uẩn không muốn cùng hắn nói thêm lời nào nữa, “Cơm cũng đã ăn xong, cậu cũng nên đi đi.”
Phong: Em muốn ở bên anh mà, nhìn trong ký túc xá chỉ có một mình anh, rất cô đơn.
Nếu có một biểu tượng cảm xúc có thể biểu đạt tâm tình Trang Uẩn giờ khắc này, thì nhất định là “(lll¬ω¬)” cái này.
Điện thoại Tùy Phong rung lên một cái, hẳn là có tin nhắn mới đến.
Trang Uẩn vội vàng nói, “Có người tìm cậu kìa, có việc bận thì đi đi.”
Phong: Không có việc gì.
Trang Uẩn: “. . . . .”
Trang Uẩn phí hết lời, rốt cục nửa giờ sau cũng đưa tiễn được đại thần này đi. Trang Uẩn nhìn thoáng qua ghi chép nói chuyện của Wechat, có chút câm nín.
Phong: Em biết anh rất muốn em ở lại với anh mà.
Phong: Không cần khẩu thị tâm phi.
Phong: Vậy em sẽ ở lại một chút.
Phong: Học trưởng, anh không nỡ để em đi, có thể mở miệng giữ lại, thật đấy.
Trang Uẩn nhanh gọn đánh một chữ “Lăn” rồi gửi cho hắn, có biết xấu hổ hay không, có biết xấu hổ hay không? !
Trang Uẩn lại nhìn thoáng qua Forum của bốn trường đại học, phát hiện quả nhiên rất đông vui, trang đầu NEW + HOT chính là bài post Tùy Phong thoát đoàn, rõ ràng trên Forum của C đại có đăng bài post thoát đoàn không lâu, đảo mắt qua Forum bốn trường đại học cũng hot không kém, bài post về Tùy Phong ở trang đầu có tận mấy cái.
Thật sự rất kỳ quái, sao nhân khí của Tùy Phong lại cao như vậy? Ở C đại còn chưa tính, trong bốn trường đại học có Học viện Điện ảnh C, sinh viên chuyên ngành biểu diễn có giá trị nhan sắc cao, còn có mấy vị còn chưa tốt nghiệp đã đỏ lên, tại sao đều không đè nhân khí của Tùy Phong xuống?
Lúc đầu nghe Sở Điềm nói về học đệ nam thần mới này, anh quả thật tưởng rằng hắn là nam thần, lần đầu tiên gặp Tùy Phong, thấy hắn không nhanh không chậm, đặc biệt có vẻ cao quý lãnh diễm, không nói lời nào, Trang Uẩn đúng là đã coi hắn là nam thần cao quý, kết quả, mấy ngày anh ở cùng Tùy Phong về sau, ha ha.
Cái gì mà cao quý lãnh diễm, cái gì mà thật nam thần, đều là giả tưởng. Không biết đám nữ sinh nhao nhao trên Forum kia sau khi biết được một mặt này của Tùy Phong thì sẽ có suy nghĩ gì.
Trang Uẩn nghĩ nghĩ, lại lật về bài post đăng ảnh Tùy Phong bay lên kia, đem ảnh chụp phi thân lưu lại, mặc dù rất ghét bỏ tính cách của Tùy Phong, nhưng không thể phủ nhận tấm hình bay lên kia thật sự rất đẹp trai.
Nhìn giao diện Forum, Trang Uẩn nghĩ nghĩ, tựa hồ đã rất nhiều ngày không lên YY rồi, thế là anh liền lên nhìn thoáng qua. Vừa lên YY liền nhận được tin nhắn của Thanh Khê, hơn nữa có hai tin gửi đến cách đây mấy ngày.
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Sao cậu mấy ngày rồi không online o( ̄ヘ ̄o#)
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Chẳng lẽ có mới nới cũ rồi ╭(╯^╰)╮
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tháng trước bìa ca hội đã được sửa sang lại, cậu thấy sao (*@ο@*)
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Đại Thủ Tử mấy ngày nay cũng một mực không lên mạch, trong lòng có chút thấp thỏm, đêm nay anh ấy có ca hội, tôi cảm thấy anh ấy nhất định đã quên rồi /(ㄒoㄒ)/~~
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Điện thoại di động tôi gửi cho anh ấy, thế mà anh ấy cũng không thèm đáp lại, khẳng định cho tôi leo cây rồi, ai 〒_〒
Hai tin cuối là gửi từ mười mấy phút trước.
Tiểu Hạnh Vận: Ca hội gì?
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Là ca hội sinh nhật của một tiểu thần Cổ Phong, nửa tháng trước đã nhận (⊙o⊙)
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi gửi cho cậu cái kênh, có hứng thú thì có thể đến xem một chút, nghe nói tiểu thần kia có nhân duyên không tệ, có mấy đại thần cũng đến chúc mừng đấy 0.0
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi tiếp tục đau khổ đi cầu Đại Thủ Tử đây ╮(╯▽╰)╭
Ca hội YY, Trang Uẩn cũng biết, lúc trước khi Trang Uẩn còn chưa lui giới, có một lần sinh nhật, fan hâm mộ của anh còn đặc biệt vì anh làm một buổi ca hội, mặc dù người đến không nhiều, khách quý cũng chỉ có hai người quen thuộc, bất quá đối với việc chưa từng có ai nhớ kỹ ngày sinh nhật của anh như Trang Uẩn mà nói, thì đã là một kỷ niệm rất khó quên rồi.
Lúc Trang Uẩn nhảy vào kênh mà Thanh Khê đã gửi kia, ca hội đã bắt đầu được một lúc, nhân số hiện trường đã hơn 1 vạn, bình luận lăn đi nhanh chóng, tìm kiếm danh tự của nam thần, hoàn toàn không thấy rõ lắm.
Anh ấn mở danh sách nhân viên quản lý, nhìn thấy cái tên Thần Tinh Tử Mã, hoá ra là ‘người quen‘. Anh kéo xuống dưới, rốt cục trong một đám khách quý thấy được một cái áo may ô không thể quen thuộc hơn.
Website trường có giới hạn, tốc độ bình luận trên mạng không biết vì sao lại nhanh chóng tăng nhanh không ít, Trang Uẩn trực tiếp bị đá ra ngoài, lúc nhảy vào trở lại, mạng có chút yếu, nên anh chỉ có thể khóa khung bình luận.
Người chủ trì trước đó đang dẫn chương trình đột nhiên có chút phấn khích, không biết vì sao sau khi Trang Uẩn bị đá ra rồi trở vào, anh ta đã trở nên có chút kích động, “Nếu như tôi vừa rồi không hoa mắt, thì tôi đã nhìn thấy nam thần rồi đúng không!”
Người chủ trì nói đến người xa lạ trong chốc lát, mới rốt cục miễn cưỡng kiềm chế chính mình bình tĩnh trở lại, “Mọi người xem, tới ca hội lần này, muốn nam thần thế nào đều có nam thần thế đó! Dưới chúng ta có một vị nam thần sắp lên mạch chúc phúc, nam thần là ai đây. . . . .”
Trang Uẩn đã khóa khung bình luận nên tự nhiên sẽ không thấy được danh tự nam thần mà người chủ trì đang nói tới.
Lúc này, Thanh Khê lại gửi tin tới.
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Đại Thủ Tử thật quá đáng mà (#‵′)
Tiểu Hạnh Vận: Vẫn không đáp lại cậu à?
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Có đáp! Anh ấy nói mình đã ở trong kênh nói chuyện rồi! Nhưng mà tôi đã lục tìm từ trên xuống dưới đều không thấy anh ấy! Ảnh trong danh sách bạn bè vẫn đen thui! Lại dám lừa gạt tôi╭(╯^╰)╮
Tiểu Hạnh Vận: Ách. . . . .
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi còn sợ YY lừa tôi, nên cố ý hỏi qua em gái kế hoạch, cô ta xác định không có cấp cho Đại Thủ Tử cái áo may ô nào cả, ngược lại mấy phút trước có cấp cho đại thần Phong Khởi cái áo may ô, cô ta còn đắc ý với tôi, chúng ta không phục, cô ta còn lôi kéo tôi khoe khoang một lúc lâu o( ̄ヘ ̄o#)
Phượng Vũ Cửu Thiên ★ Thanh Khê: Tôi lại đi quấy rầy hắn một chút, cậu đừng cản tôi o( ̄ヘ ̄o#)
Tiểu Hạnh Vận: . . . . . Tôi sẽ không ngăn cản cậu, đi đi.
Phong Khởi, cái áo may ô nhìn rất quen mắt, không phải là vị đại thần bị Phượng Khởi tận lực bắt chước kia sao, anh ngược lại rất muốn nghe qua một chút, cuối cùng thanh âm giống đến mức nào.
Trang Uẩn xem xét, có chút ghét bỏ, hắn nói như vậy có khác gì đang nói mình có bao nhiêu lợi hại đâu.
Sau khi Tùy Phong gửi tới tin nhắn này, liền đặt di động để ở một bên, lấy thức ăn đóng gói trong tay đặt lên bàn, nhìn thấy trong một ngăn tủ bên cạnh có để hai cặp lồng, liền thuận tay cầm xuống, thả ở trước mặt Trang Uẩn, còn một thì để cho mình, sau đó lại đưa tay xé mấy tờ giấy trên bàn.
Sau khi tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, hắn mới đem đũa dùng một lần đưa cho Trang Uẩn, lại kéo cái ghế đối diện giường ngủ tới, ngồi xuống ở bên cạnh Trang Uẩn.
Trang Uẩn yên lặng nhìn hắn làm xong những việc này, tại sao mình lại có loại cảm giác như đang ở kí túc xá của Tùy Phong vậy?
Lúc Tùy Phong chuẩn bị ăn, thấy người bên cạnh không nhúc nhích nhìn mình, hắn rút tờ khăn giấy lau sạch mỡ đông trên tay lúc nãy không cẩn thận dính vào, lúc này mới cầm điện thoại lên.
Phong: Tại sao không ăn?
“Sao cậu lại giúp tôi mua cơm?”
Phong: Có người hầu hạ anh ăn cơm, anh còn không vui?
Không phải không vui, mà là tâm hoảng loạn đấy, tại sao trong anh lại có một loại cảm giác vô sự mà ân cần vậy. Anh do dự một chút, đem laptop đẩy sang một bên, cầm đũa lên.
Tùy Phong vừa rồi không có chú ý, lúc này quét qua màn hình vi tính, liền chăm chú nhìn thêm, bất quá cũng không nói gì.
Tùy Phong mua ba món ăn cùng một món canh, Trang Uẩn cảm thấy chỉ có hai người bọn họ ăn quả thật có chút lãng phí. Anh thích ăn thịt băm, chỉ muốn ăn thịt đã bằm nhỏ, nếu như cắt thành khối anh sẽ không có hứng thú gì nhiều, mặc dù nó vẫn là cùng một loại thịt, khẩu vị thật sự rất kỳ quái.
Tùy Phong vừa vặn mua thịt băm tiêu, Trang Uẩn cơ hồ chỉ dùng một món ăn kia ăn một bữa cơm, Trang Uẩn có loại cảm giác quen thuộc, chính là cảm giác nếu như đụng phải món ăn mình đặc biệt thích, một bữa cơm đều chỉ ăn một món ăn như vậy là đủ rồi, món ăn khác đều không đụng tới, có đôi khi sẽ ăn một món liên tiếp vài ngày thẳng đến khi chán mới thôi.
Khẩu vị Tùy Phong tựa hồ không thiên về thứ gì, mỗi món đều ăn một chút, nhưng rất đồng đều, nhìn không ra hắn đặc biệt thích món nào.
Bất quá anh phát hiện ra một chi tiết nhỏ, mặc dù Tùy Phong cũng cầm đũa, nhưng hắn có vẻ thích dùng thìa ăn cơm hơn, lúc đầu là dùng đũa, nhưng sau khi dùng thìa múc một muỗng canh uống xong, thì vẫn dùng thìa.
Trong ấn tượng của Trang Uẩn, ở Trung Quốc, dùng thìa ăn cơm, bình thường đều là trẻ con ba bốn tuổi còn chưa học được cách dùng đũa. . . . . Bất quá, nếu như Tùy Phong là con lai, có khả năng trước kia dạo chơi ở nước ngoài một thời gian dài nên không quá quen thuộc với cách dùng đũa cũng không chừng.
Nghĩ đến đây, Trang Uẩn nhịn không được nhìn nhiều thêm một chút, nhớ tới hai ngày trước lúc ăn bún gạo tại cốc Jacob, bún gạo trong chén Tùy Phong tựa hồ không vơi đi chút nào, bây giờ nghĩ lại, chẳng lẽ là do không dùng được đũa?
Nam thần không biết dùng đũa, nếu như anh đem việc này nói trên Forum, không biết sẽ lật ra mấy trang nha. . . . . Bất quá trong lòng anh lại cảm thấy có chút manh đến khó hiểu là xảy ra chuyện gì?
Tựa hồ là do ánh nhìn chăm chú của Trang Uẩn quá nóng rực, Tùy Phong ngừng lại động tác, nghi hoặc nhìn Trang Uẩn.
Trang Uẩn há to miệng, “. . . . . Cậu cứ ăn đi, tôi nhìn một chút.”
Tùy Phong qua mấy giây mới bắt đầu động tác lần nữa, bất quá trước cái nhìn chăm chú của Trang Uẩn, động tác của hắn thả chậm đi rất nhiều, dùng thìa múc một muỗng canh uống xong về sau, liền dừng lại một chút, yên lặng đem thìa bỏ vào trong hộp cơm, sau đó cầm lấy đũa bắt đầu ăn cơm.
Trang Uẩn làm bộ lơ đãng dời ánh mắt, giống như bị phát hiện ra mình đang nhìn trộm cái gì. . . . . Anh dịch sang bên cạnh một chút, rút tờ khăn giấy ra lau tay, tiếp tục xem bài post vừa rồi còn chưa xem xong.
Đổi mới một chút, phát hiện ra trang đầu có thêm một bài post gọi là « 1 – 10 đi chơi cùng Tùy Phong », anh không chút nghĩ ngợi liền nhấn vào. Trong đầu hiện lên hai em gái không quá quen chụp lén Tùy Phong, hẳn là một trong hai người kia đăng lên.
【 Lầu Chính 】 Trước mấy ngày lầu chủ có đi chơi cùng Tùy Phong, các cô có hâm mộ không, hâm mộ không (~ ̄▽ ̄)~ Ngay tại cốc Jacob, chúng ta cùng đi leo núi, đến Cổng Hạnh Phúc chụp ảnh, ngâm suối nước nóng (*/ω *) Lúc đầu hẹn nhau chơi mấy ngày, đáng tiếc Tùy Phongcó việc nên phải về trường trước, mấy ngày nay chơi rất vui, lăn qua lăn lại. . . . . ~(~o ̄▽ ̄)~o . . . Lăn qua lăn lại. . . . . o~(_△_o~)~. . .
Tùy Phong đi đến chỗ nào đều có người bắt chuyện, bất quá hắn luôn lãnh đạm với người xa lạ, đối xử với lầu chủ lại rất săn sóc, trên thực tế là người rất ôn nhu ~(@^_^@)~ Đến cốc Jacob hẳn phải biết núi tương đối cao, thể lực lâu chủ không tốt lắm, leo đến một nửa liền không cònsức lực, Tùy Phong còn kéo lầu chủ một đoạn đấy, thể lực của cậu ấy siêu lớn, ừm, tay cũng rất ấm, người càng ấm hơn (のω <. ) の))☆. .
【 Ảnh chụp 1 】 Lộ nửa cái trán
【 Ảnh chụp 2 】 Một bóng lưng
【 Ảnh chụp 3 】 Một bên mặt của Tùy Phong
P/s: Ảnh chụp khác lầu chủ muốn cất giữ riêng, cho nên sẽ không để các cậu nhìn thấy đâu ~~~
Thời điểm Trang Uẩn nhìn lầu chính bài post này, tại sao lại có một loại cảm giác anh mới là người đăng bài post leo núi vậy. Chụp ảnh, suối nước nóng, có việc về trước, không phải đều là chuyện mình cùng Tùy Phong trải qua sao, nếu như trí nhớ của anh còn chưa suy yếu đến mức thì nhất định. . . . . Người cùng Tùy Phong làm những chuyện này chỉ có mình thôi, không có người thứ ba.
Trang Uẩn nhíu lông mày trượt xuống xem tiếp.
1L: Lại gặp bài câu cá.
2L: Lầu chủ có bản lĩnh mở bài thì có bản lĩnh thả ảnh chụp chung cùng Tùy Phong không, không có thì đều là nói nhảm.
3L: LZ cô nhất định còn chưa tới Forum bốn trường rồi, đi du lịch cùng Tùy Phong có khá nhiều người, cô không phải duy nhất đâu, nếu như muốn được một lần chú ý thì ý định này của cô thất bại rồi.
4L: Căn cứ vào trình độ chụp ảnh 360° đầy quen thuộc của lầu chủ đối với lão công, tấm hình cái trán kia là của lão công không sai.
5L: Tấm bóng lưng kia cũng là của lão công Tùy Phong (*/ω *) Đôi chân dài này còn là của ai nữa! Tuy LZ thả ảnh chụp đúng là chưa từng xuất hiện trước đây, nhưng theo góc độ chụp ảnh thì hẳn là chụp lén rồi ╮(╯▽╰)╭
6L: Theo phỏng đoán thì hẳn là LZ đi cốc Jacob vô tình gặp được Tùy Phong, sau đó ngầm theo sau chụp lén, sau đó não bổ mình cùng Tùy Phong đi chơi vài ngày ~
7L: Chân tướng LS!
8L: Cảm ơn LZ cung cấp ảnh chụp, chụp lén nhiều hay ít cũng đều thả lên đi, cùng là fan Tùy Phong, tài nguyên nên cùng hưởng.
9L: Ha ha ha, có cảm giác loại bài post này cách hai ngày sẽ xuất hiện một cái, nan giải, đặc biệt nan giải, có lúc nhìn nhiều quá, ngay cả tôi cũng nhịn không được muốn đăng thử một cái, nhưng mà da mặt tôi vẫn không dày bằng LZ đâu ~
10L: Ha ha, LS là đang tự kỷ trong bóng tối sao 2333
. . . . .
203L (Bạn Cùng Phòng Của Tùy Phong): Tùy Phong xác thực có ra ngoài chơi cùng các em gái số 1 số 2, các cô phải biết cậu ta yêu cái giường của mình biết bao nhiêu mà! Vậy mà sau khi trở về lại từ bỏ đại nghiệp ngủ của cậu ta, cả một ngày đều chạy ra ngoài, người trong ký túc xá của chúng ta đều nhất trí giám định rằng Tùy Phong đã bị người bắt đi rồi.
204L: CMN, LS nói thật hay giả?
205L: Cos đấy.
206L: Cái áo may ô Bạn Cùng Phòng Tùy Phong này không phải lần đầu xuất hiện, bất quá mỗi lần xuất hiện đều có thể cung cấp cho chúng ta tình hình mới nhất của Tùy Phong, hẳn là bạn cùng phòng thật đi! ! !
207L: Tùy Phong thật sự bị người bắt đi rồi? Không muốn đâu! Nam thần lão công! ! ! LZ chúng ta tới quyết đấu điiiii! ! !
. . . . .
635L: Tôi không tin! LZ cô có dám thả ảnh chụp ra không! Nếu kém hơn Thẩm Tư thì đem nam thần Tùy Phong trả cho mọi người! ! ! !
636L: Tùy Phong thoát đoàn? Lẽ nào là Giọt Sương? Mối tình đầu của tôi QAQ
637L: Lúc đầu nhìn tiêu đề còn nghĩ lầu nhất định sẽ đóng rất nhanh vì tất cả mọi người đều mắng LZ, muốn vào xem chút náo nhiệt, không nghĩ tới. . . . . Cảm giác nhận lấy bạo kích _(:зゝ∠)_ Tùy Phong là của mọi người chúng ta, LZ xin thương xót buông tha cậu ấy _(:зゝ∠)_
638L: Nếu như LZ là Thẩm Tư tôi sẽ miễn cưỡng tiếp nhận sự thật nam thần của tôi đã có nữ nhân này _(:з” ∠)_
. . . . .
Chẳng ai ngờ hướng đi của bài post sẽ thành cái dạng này, ngay cả Trang Uẩn xem xong cũng đều sợ ngây người, nếu như không phải anh có đi chơi cùng Tùy Phong, thì anh nhất định cũng sẽ tin đây là sự thật. . . . . Dù sao cũng không ai dám đảm bảo rằng cậu ta không có bạn gái, có lẽ là do cậu ta che giấu khá tốt, khả năng bạn gái chính là người nước ngoài, nhưng nhất định không phải là lâu chủ.
Mặc dù Trang Uẩn biết LZ khẳng định đang ảo tưởng, bất quá anh vẫn xem say sưa ngon lành, một bài post có rất nhiều drama, vừa vặn có thể giết thời gian, bất quá giờ phút này anh lại có một nghi vấn, Thẩm Tư là ai?
Trang Uẩn vô thức nhìn về phía Tùy Phong, nhưng Tùy Phong không còn ngồi ở vị trí vừa rồi nữa, anh khẽ giật mình, đi rồi?
Cảm giác được có chút không đúng, Trang Uẩn chậm rãi quay đầu, chỉ thấy Tùy Phong không biết từ lúc nào đã ngồi xuống sau lưng mình, cánh tay còn khoác lên trên ghế dựa của mình, cái cằm gối lên trên cánh tay, đang nhìn màn hình máy tính, khoảng cách rất gần.
Trang Uẩn quay đầu liền thấy một khuôn mặt phóng đại, theo phản xạ có điều kiện muốn tránh đi, lại đụng phải mép bàn một chút, “Đau. . . . .”
“Không sao chứ?” Tùy Phong tranh thủ thời gian đưa tay kéo người trở về, lúc đụng phải thân thể Trang Uẩn, liền cảm giác được thân thể anh run nhẹ.
Lúc đầu không có việc gì, cậu vừa nói liền có việc. . . . . Trang Uẩn đưa tay che mặt.
Thời điểm ngày thứ hai Trang Uẩn đi đến quán trà sữa liền bị giật mình, “Tình huống thế nào đây, hôm nay mấy đạo diễn lại đến trường các cậu tuyển diễn viên nữa à?”
Thẩm Di Châu cũng vừa mới đến chưa được hai phút, đã thấy trước cửa quán có rất nhiều người ngồi đợi, cậu vẫn chưa kịp phản ứng lại, cậu lắc đầu, “Không phải, hẳn là đến chờ Tùy Phong đấy. Hôm qua trường các anh có người gửi trên Forum bốn trường đại học một bài post động, bên trong bài post có rất nhiều người đều nói hôm sau sẽ đến quán trà sữa ngồi chờ Tùy Phong. . . . . Một cái ống hút thôi mà đã đập tới tận mười mấy vạn. . . . .”
“. . . . . Đợi tối anh sẽ lên xem.” Tối hôm qua anh mới chỉ lên Forum C đại nhìn qua một chút, đã bị kinh hãi đến hết hồn, hoá ra ở mấy trường đại học khác cũng có không ít đoàn hậu viện hoa si của Tùy Phong.
Vì để tránh cho tình huống hôm qua lại xảy ra, Trang Uẩn tranh thủ thời gian nhắn cho Tùy Phong một tin.
Trang Uẩn: Hôm nay cậu tuyệt đối đừng đến quán! Tuyệt đối đừng tới đấy!
Phong: . . . . . Vì sao?
Trang Uẩn: Trong quán đều là đoàn hậu viện của cậu, ngồi đầy! ! !
Phong: Nhưng em đã tới cửa rồi.
Trang Uẩn: . . . . .
Cũng không phải cậu đi làm, cậu chuyên cần đến như vậy làm gì! Có ngày nghỉ thì nên ở trường ngủ nướng đi chứ!
“A a a! Nhìn thấy Tùy Phong rồi! Người thật quả nhiên rất đẹp trai!” Các em gái ngồi trong quán đồng loạt đứng lên.
Trang Uẩn cũng nhìn thấy, Tùy Phong đang đứng ở nơi cách cửa hai bước chân, cầm điện thoại gửi tin nhắn.
Trang Uẩn: . . . . . Chạy mau.
Tùy Phong đại khái vì nhìn thấy cái tin nhắn nhắc nhở đầy ấm áp này của Trang Uẩn, sau khi xem xong, ngẩng đầu nhìn phía trước một chút. . . . . Ngẩn người, sau đó. . . . . Xoay người chạy.
Ở chỗ giao lộ học viện liền thấy được một khung cảnh phi thường kì lạ, một cậu trai trẻ chạy ở phía trước, một đám nữ sinh đuổi ở phía sau, còn vừa gào thét vừa quay phim.
Trang Uẩn nhịn cười không nổi, “Nữ sinh đuổi theo cậu ta xem ra không phải là ở trường chúng ta.”
“Ừm? Làm sao anh biết?”
“Nữ sinh của trường chúng ta vẫn điềm đạm hơn một chút, nếu thấy Tùy Phong một lần liền một lần nhào đến, Tùy Phong còn có thể yên ổn ở trường sao.”
“Nói cũng đúng, kỳ thật em vẫn luôn rất hiếu kì, người có nhân khí cao như Tùy Phong, có phải lúc ở trường học hay vừa ra khỏi ký túc xá liền bị người ta bao vây chặn đánh hay không.”
Trang Uẩn nhìn mấy nữ sinh còn lưu lại trong quán trông mong nhìn ra bên ngoài một chút, lập tức cảm thấy nữ sinh C đại vẫn là tốt nhất!
Trang Uẩn: Bị đuổi kịp chưa, có phải trái tim rất hoảng loạn hay không, ha ha ha.
Trang Uẩn: Cảm giác bị một đám nữ sinh truy đuổi có phải rất rất tốt hay không ん(*≧▽≦*)ん
Trang Uẩn thừa nhận mình nhìn có chút hả hê, trước đó luôn nghe Tùy Phong rất bình tĩnh nói câu “Quen rồi”, thật khiến cho anh có chút khó chịu. Bất quá bây giờ. . . . . Anh còn đặc biệt suy nghĩ đến chuyện gửi cho Tùy Phong một câu: Không sao đâu, về sau cũng sẽ bị đuổi thành thói quen!
Phong: Lần sau anh thử một chút thì biết.
Gửi về nhanh như vậy? Không phải đang bị đuổi theo sao, làm sao còn có thời gian một bên chạy một bên nhìn điện thoại chứ?
Bởi vì một khúc dạo ngắn này, nên buổi sáng của Trang Uẩn đều trôi qua rất vui vẻ, ngay cả khi ăn cơm trưa liền gọi đồ ăn bên ngoài, còn đặc biệt phóng khoáng nói với Thẩm Di Châu, “Anh mời khách!”
Một phần thức ăn bên ngoài cũng đã mất tầm mười đồng, hai người tiết kiệm tiền, bình thường đều đến căn tin mua cơm, căn tin tầng 1 của trường rẻ hơn một chút, tiền có thể ít hơn 5 đồng so với thức ăn bên ngoài.
Về sau nguyên một ngày Tùy Phong đều không hề xuất hiện, nhưng trong quán bởi vì hắn mà dẫn tới không ít khách hàng như cũ.
Mãi mới chờ được đến lúc tan tầm, Trang Uẩn muốn tranh thủ thời gian về ký túc xá lên Forum xem tình hình chiến đấu mới nhất, trực giác sáng nay của anh nói sự kiện Tùy Phong bị đuổi nhất định sẽ được đăng tin đầu tiên.
Kết quả anh ở phía xa xa lại nhìn thấy lầu dưới kí túc xá của mình có mấy em gái vây quanh, liền có một loại dự cảm không lành. Quả nhiên. . . . . Đến gần thêm mấy bước, liền thấy thân ảnh quen thuộc đứng ở dưới lầu kia.
“Cậu làm gì vậy? Đứng ở đây giả thành pho tượng à?”
Phong: Xem ra anh tan việc rồi, ở chỗ này chờ anh đi ăn cơm.
“Không muốn.” Trang Uẩn không chút do dự đáp.
Phong: Vì sao? Em mời anh mà.
“Ở chung với cậu khi ăn cơm sẽ bị người đến vây xem, ăn cũng chẳng ngon nữa, vậy còn không bằng tôi trở về kí túc xá tự kỉ một mình.”
Phong: A, vậy theo anh.
Trang Uẩn không hiểu nhìn Tùy Phong bước nhanh rời đi, một đám hậu viện cũng đi theo phía sau, tình cảnh này nhìn hắn cũng thấy tội.
Mặc kệ không hiểu vì sao Tùy Phong lại vội vã như vậy, Trang Uẩn vẫn trở về ký túc xá, mắt nhìn thời gian, chuẩn bị nửa giờ sau sẽ tới căn tin ăn cơm.
【 Chủ Đề 】 Nam sinh như gió! Tùy Phong bị nữ sinh dũng mãnh ở trường thể thao sát vách vây đuổi suýt nữa thì đã bị đuổi kịp! Nơi này là truyền hình trực tiếp!
Buổi sáng hôm nay Tùy Phong bị một đám nữ sinh ở trường sát vách vây đuổi, trong đó có hai nữ sinh trường thể thao, chạy rất nhanh! Nam thần Tùy Phong của chúng ta chạy cũng rất nhanh! Hoàn toàn không nghĩ tới đấy! Lúc ấy LZ vừa vặn ở cổng trường, mắt thấy Tùy Phong dẫn đầu một đám nữsinh chạy băng băng về hướng cổng trường! Là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Tùy Phong chạy bộ đấy! Bình thường vụng trộm đi học trong lớp cậu ấy, chỉ nhìn thấy một Tùy Phong mềm oặt gục xuống bàn ngủ gật mà thôi! Nhưng buổi sáng hôm nay cả khuôn mặt cậu ấy rất tươi tỉnh, không úp mặt xuống bàn một lúc nào! A a a, làm sao bây giờ, lại thêm một lý do yêu thích Tùy Phong rồi! Các cậu biết mà! Ở cổng trường chúng ta có trang thiết bị phải quét thẻ mới có thể vào được! Hôm nay Tùy Phong là trực tiếp bay qua máy quét thẻ! Đúng là bay đấy! LZ rất hưng phấn, bởi vì đã chụp được hình rồi! Bên dưới có thả ảnh! Mời đặc biệt chú ý vào đôi chân dài của nam thần Tùy Phong (*/ω *)
【 Ảnh Chụp 1-5 】 Tùy Phong chạy phía trước, sau lưng có một đám nữ sinh thưa thớt chạy theo. Một bước chân dài của Tùy Phong liền có thể lập tức bỏ rơi mấy người, chỉ có hai nữ sinh trường thể thao là đuổi theo sát nút, cách Tùy Phong một cánh tay. (Nam thần khi chạy thật sự rất đẹp trai, rất đẹp trai, rất đẹp trai (*/ω *))
【 Ảnh Chụp 6-8 】 Tùy Phong bay vào cổng trường, nữ sinh trường thể thao cũng muốn bay vào, nhưng lại bị bảo vệ ngăn lại (Đến tấm hình thứ 7! Sama đẹp trai! Rất muốn biến thành khỉ bám lên người nam thần.)
【 Ảnh Chụp 9-13 】 Tùy Phong lấy điện thoại di động ra nhắn tin (A a a, tay nam thần thật xinh đẹp! Rất muốn liếm một cái, thời điểm chơi điện thoại di động cũng rất đẹp trai! Hơn nữa cậu ấy không cần thở dù chỉ một chút! Không thở đấy! Thể lực tốt ghê, LZ lập tức nghĩbậy (*/ω *))
1L: CMN! Tấm hình bay lên kia! Không rõ là người nào!
2L: Không hổ là nam thần của tôi, mặc kệ làm cái gì cũng đều đẹp trai như vậy!
3L: Phải lưu, phải lưu tất cả, phải lưu hết o(* ̄︶ ̄*)o
4L: A a a LZ ơi, cậu nên quay lại chứ! Ảnh chụp không đáng quan tâm!
5L: Không thèm thở chứng tỏ thể lực tốt, cầu nam thần trực tiếp thượng tôi (*/ω *)
6L: Không thèm thở chứng tỏ thể lực tốt, cầu nam thần trực tiếp thượng tôi (*/ω *)
7L: Không thèm thở chứng tỏ thể lực tốt, cầu nam thần trực tiếp thượng tôi (*/ω *)
. . . . .
678L: Không thèm thở chứng tỏ thể lực tốt, cầu nam thần trực tiếp thượng tôi (*/ω *)
679L: Tôi chuẩn bị về sau mỗi lần nhìn thấy nam thần Tùy Phong thì đều sẽ đuổi theo cậu ấy! Muốn cùng ở một chỗ! ! !
680L: Yo yo yo ~ Để nam thần bay lên ~
681L: Tôi tôi tôi! Tư thế chạy bộ của nam thần rất đẹp trai! Lại nói chúng ta có cần hiểu ý như vậy không!
682L: Thêm tôi nữa này, gia nhập vào tiểu đội đuổi theo nam thần!
. . . . .
746L: Một đám LS nói muốn đuổi theo Tùy Phong chỉ sợ là chưa từng thấy dáng vẻ Tùy Phong nổi giận rồi ╮(╯▽╰)╭
747L: Tôi đã từng thấy rồi. . . . . Lúc trước có mấy nữ sinh bị Tùy Phong mắng khóc chính là người chuyên ngành của chúng tôi, bình thường rất to gan, tùy tiện! Mỗi ngày đều đuổi theo Tùy Phong, còn nói mấy người bạn khác đến chắn đường của Tùy Phong, Tùy Phong bị đuổi chặn thêm hai ngày liền phát hỏa, gọi mấy người kia đến mắng một trận, lúc đấy có rất nhiều học sinh đều ở lại vây xem, hình như còn có người quay lại đấy ┑( ̄Д  ̄)┍
748L: Các cậu nói có mấy em gái ngoài trường đuổi theo Tùy Phong sao ha ha, các cậu thật sự cho rằng chỉ có người bên ngoài trường mới dùng cách bao vây chặn đánh này sao, đó là do trường chúng ta sớm đã dùng qua chiêu này nhưng chỉ chọc giận Tùy Phong mà thôi, cho nên hiện tại Tùy Phong đi ở trên sân trường, tất cả mọi người đều chỉ dám đứng nhìn từ xa ╮(╯▽╰)╭
749L: Cầu LS kể kĩ càng một chút! Thật sự muốn biết bộ dáng nổi giận của Tùy Phong!
750L: Nam thần Tùy Phong của tôi cho dù nổi giận cũng rất đẹp trai (゜▽^*))
751L: Cầu video Tùy Phong nổi giận!
752L: Cầu video Tùy Phong nổi giận +1
753L: Cùng quan điểm cầu video nam thần Tùy Phong nổi giận! ! !
. . . . .
CMN, Trang Uẩn cảm thấy mình có bệnh, đột nhiên lại thấy Tùy Phong có chút đẹp trai là xảy ra chuyện gì? Nhất định là do nhìn tấm ảnh bay lên được tải lên! Còn có, anh cũng rất muốn theo lầu cầu video Tùy Phong nổi giận, hoàn toàn không tưởng tượng nổi cảnh Tùy Phong khi nổi giận thì sẽ thành cái bộ dạng gì.
Điện thoại ở trên bàn rung lên một cái.
Phong: Ăn cơm.
Trang Uẩn nhìn thoáng qua thời gian, phát hiện không sai biệt lắm, đang muốn đứng lên chuẩn bị đi đến căn tin, thì Tùy Phong đã mang theo đồ ăn đóng gói bước tới cửa.
“. . . . . Sao cậu biết ký túc xá của tôi?” Trang Uẩn không kịp phản ứng lại.
Trong quán trà sữa xuất hiện một tình huống rất kỳ diệu, lấy Tùy Phong làm trung tâm, ngồi bao quanh hắn là các em gái fan hâm mộ. Trước đó có một em gái to gan lấy điện thoại di động ra ‘chụp lén’, phát hiện Tùy Phong tựa hồ không quan tâm đến những chuyện thế này, thế là các em gái ngồi bên cạnh cũng nhao nhao lấy điện thoại di động ra chụp Tùy Phong.
Trang Uẩn thật sự cảm thấy bản thân sắp bị mù, nếu đây không phải quán trà sữa mà anh đang làm việc, thì bản thân anh sẽ nghĩ mình đang ngồi trong buổi biểu diễn thời trang của một vị minh tinh nào đó. Lấy nhân khí của Tùy Phong, hắn đáng nhẽ ra phải đến trường điện ảnh C nằm ở phía đối diện, chứ không phải là C đại mới đúng.
Điện thoại Trang Uẩn đột nhiên rung lên một cái.
Phong: Không ngọt lắm, anh không thể cho nhiều sữa hơn được à?
Trang Uẩn: Cậu cho rằng đây là cà phê sao, muốn thêm sữa thì có thể thêm sữa!
Phong: Ừm, cà phê đắng quá, thêm sữa hay thêm đường thì vẫn đắng, không uống được.
Này này này, ai hỏi cậu có uống được cà phê hay không chứ!
Trang Uẩn: Tôi nói cậu bị từng đôi mắt nhìn chằm chằm như lang như hổ như vậy, thế mà lại không có cảm giác gì sao?
Còn có thể thản nhiên ngồi đó uống trà sữa rồi nhắn tin trên Wechat, anh quả thật bái phục.
Phong: Quen rồi.
Chậc chậc chậc, bên trong lời nói này tràn ngập vẻ tự đắc cùng ý khoe khoang là sao chứ, tôi đã sớm biết nhân khí của cậu cao như thế nào rồi.
“A a a nghe nói Tùy Phong đến quán trà sữa, mau mau mau, chậm thì không còn chỗ ngồi đâu! Hóa ra Tùy Phong thích uống trà sữa cho nên có lẽ thường tới đây ngồi chờ đó, gào!”
Trước cửa truyền đến tiếng kích động trải dài ba thước của đám em gái, xông vào quán rồi đi thẳng đến chỗ Tùy Phong.
Trang Uẩn: “. . . . .”
Anh đưa mắt nhìn về phía Thẩm Di Châu, ra hiệu, “Lên!”
Thẩm Di Châu hành động rất nhanh, cố ý đứng ở trước mặt bọn họ chặn lại ánh mắt nhìn về phía Tùy Phong, “Thật xin lỗi, nếu như quý khách không tiêu phí xin đừng chiếm chỗ của các vị khách khác.”
Trang Uẩn cảm thấy bề ngoài của Thẩm Di Châu cũng rất được, thuộc kiểu nhìn bao nhiêu lần cũng không ngán, lần đầu tiên sẽ không cảm thấy quá xinh đẹp, nhưng càng nhìn sẽ càng cảm thấy đẹp mắt. Mà Tuỳ Phong thì hoàn toàn ngược lại, hắn thuộc loại nhìn qua một chút sẽ thấy xinh đẹp, nhưng nhìn nhiều cũng quen.
Đại khái là do có quan hệ huyết thống với người nước ngoài, có điểm khác biệt rõ ràng với bề ngoài truyền thống của người Trung Quốc, cho nên nếu có 10 hoặc 20 soái ca đứng tụ tập lại, mọi người sẽ chú ý tới Tùy Phong đầu tiên, Trang Uẩn phỏng đoán cỗ nhiệt tình của mấy em gái này đối với Tùy Phong sẽ kéo dài không được bao lâu. Từng có lúc, khi Tùy Phong còn chưa tới C đại, người bọn họ theo đuôi chính là mấy nam thần khác trong trường, không phải nói dời tình thì lập tức dời tình hay sao.
Trang Uẩn: Đột nhiên phát hiện cậu cũng không hẳn là không có tác dụng gì, nếu rảnh thì đến đây ngồi nhiều thêm một chút cũng được.
Trên mặt Tùy Phong hiện lên vẻ vui mừng, vừa muốn gửi một tin nhắn qua, đã thấy tin nhắn tiếp theo của Trang Uẩn.
Trang Uẩn: Vì có thể hấp dẫn thêm khách hàng cho quán.
Phong: . . . . .
Trang Uẩn rất nhanh đã bận rộn trở lại, có điều bên tai vẫn không ngừng nghe thấy tiếng xuýt xoa rất lớn của các em gái fan hâm mộ Tùy Phong.
“A, cái tư thế này của cậu ấy cũng rất đẹp trai!”
“360 độ không góc chết mà!”
“Cậu ấy nằm kìa! Nằm kìa! Ngay cả nằm sấp cũng nam thần như vậy!”
“Các cậu nói xem Tùy Phong rốt cuộc có phải là con lai hay không vậy!”
“Tớ cảm thấy cậu ấy là con lai nước B đấy!”
“Không không không, phải là nước A mới đúng!”
“Mặc kệ, nhanh chụp thêm vài tấm nữa đi, thả trên Forum! Để mọi người ước ao ghen tị!”
“Gần đây trên Forum của bốn trường đại học có bảng bầu chọn nam thần đẹp trai nhất cậu chọn ai? Là Tùy Phong phải không!”
“Đương nhiên là Tùy Phong rồi! Nhưng có người lại chọn Trịnh Văn Hiên, Trịnh Văn Hiên thì có chỗ nào sánh được với Tùy Phong chứ!”
“Chính vậy! Tớ nói các cậu nghe, Trịnh Văn Hiên đặt tiêu chuẩn vượt quá khả năng, hưởng thụ cảm giác được nữ sinh theo đuổi, kỳ thật lại luôn âm thầm xem thường mấy nữ sinh đuổi theo hắn! Vẫn là Tùy Phong của chúng ta tính cách tốt ~ “
Nghe đến đó Trang Uẩn lập tức không thể nghe nổi nữa, các người thích Tùy Phong, thích thì thích đi, nhưng đừng giẫm lên người khác chứ, có biết như vậy sẽ khiến Tùy Phong có thêm anti fan hay không.
“A a a! Động tác này của Tùy Phong rất đẹp trai nha, rất đẹp trai nha! Tớ đi chết đây, ô!”
Tùy Phong đã làm cái gì mà các cô đều muốn chết đến vậy? Trang Uẩn vừa quay đầu nhìn về phía Tùy Phong, chỉ thấy cả người Tùy Phong mềm oặt gục xuống bàn, ly trà sữa uống hơn phân nửa đặt ở trước mặt hắn, hắn duỗi ngón trỏ ra, đẩy đẩy ly trà sữa từng chút từng chút. Vào lúc ly sắp đổ thì thu lại lực đạo, sau khi ly trà sữa lại vững vàng đứng yên trên mặt bàn, lại duỗi ngón tay ra phía trước. . . . .
Khoé miệng Trang Uẩn giật một cái, động tác ngây thơ như vậy, thế mà còn có người nói rất đẹp trai. . . . .
Thẩm Di Châu ngồi ở trước quầy, cái cằm đặt trên hai cánh tay, cũng nhìn ngóng Tùy Phong, “Có câu nói mấy người lớn lên đẹp trai làm cái gì cũng đều đẹp trai, lời này quả nhiên không sai.”
Tùy Phong vừa nói xong, toàn thân Trang Uẩn nhanh chóng như bị điện giật lắc lư một cái, Thẩm Di Châu chỉ chỉ một góc nào đó, “Đồ lau nhà ở kia.”
Tùy Phong vừa đứng lên, các em gái bên cạnh đã phi thẳng như gió đến cây lau nhà bên kia, “Tôi làm, tôi làm!”
“Là tôi lấy trước, chớ đoạt với tôi!”
“Tôi muốn giả mạo thành người quen ở trước mặt Tùy Phong! Các cô không có cửa đâu!”
“Ly trà sữa Tùy Phong vừa uống! Là của tôi!”
“Cô đừng có tham lam như vậy, trả ống hút lại cho tôi!”
“Không muốn! Ống hút đã chạm môi Tùy Phong rồi! Tôi muốn lưu lại để cất giữ!”
“Trà sữa đổ trên đất các cô đừng lau! Đó là trà sữa Tùy Phong đã uống đấy! Các cô đừng có phung phí của trời! Chờ tôi dùng khăn giấy hút khô để cất giữ!”
“Tôi có thể chuyển cái ghế với cái bàn mà Tùy Phong đã ngồi về nhà! ! !”
Toàn bộ quá trình đều khiến Trang Uẩn cùng Thẩm Di Châu trợn mắt há hốc mồm: “. . . . .”
Quá, quá, quá khoa trương rồi. . . . .
Thẩm Di Châu lặng lẽ nói, “Em thỉnh thoảng cũng có nhìn qua Forum, mỗi ngày đều rất đặc sắc. Lần đầu tiên nhìn thấy bản hiện trường đấy, so với lần Trịnh Văn Hiên trở về trường kia còn khoa trương hơn. . . . .”
Trang Uẩn cũng biết Forum của bốn trường đại học, đại học trong thành phố C có 4 trường, ngoại trừ Forum trong trường nói riêng thì còn có của bên ngoài, hơn nữa còn có một Forum liên hợp của bốn trường đại học, có điều anh chưa từng lên xem qua.
Bởi vì chỉ có thể dùng Website trường đăng kí, nên tên đăng kí Forum phải dùng mã số của trường. Ban đêm, Trang Uẩn leo vào xem qua một chút, lập tức nhìn thấy một trò vui, giúp anh vượt qua một buổi tối. Đây quả thật là thứ tốt để giết thời gian, đồng thời cũng là thứ tốt để mở rộng tam quan (1).
Chuyện Tùy Phong ngồi ngây người trong quán trà sữa suốt một buổi trưa, đã sớm nằm trên Forum từ lâu, điên cuồng đến nỗi lật ra năm sáu trang.
Đây là tình huống của rất nhiều học sinh không có ở trường ngay bây giờ. . . . .
【 Chủ Đề 】 Ô ô ô, ở quán trà sữa bắt được một Tùy Phong đẹp trai! ! ! Thật kích động! ! ! Lần đầu tiên được tiếp xúc gần gũi! ! !
Tùy Phong rất đẹp trai! Tư thế cầm điện thoại rất đẹp trai! Tư thế ngồi rất đẹp trai! Uống trà sữa cũng rất đẹp trai! Gục xuống bàn càng đẹp trai hơn! ! ! Tùy Phong đẩy ly trà sữa đổ! Ánh mắt vô tội đẹp như có điện! ! ! Giọt Sương đã bị điện giật tê! Muốn nói một câu đầy khí thế “Tôi cởi”! Giọt Sương thích hương vị này ! ! ! Vụng trộm lau nước miếng, mọi người không cần ước ao ghen tị! Đúng! Không sai! Giọt Sương chính là tới kéo cừu hận, a ha ha ha! Thuận tiện khoe khoang một chút! Ly trà sữa Tùy Phong uống qua! Còn có ống hút! Đều nằm trên tay Giọt Sương! Ống hút đấy, đã tiếp xúc thân mật với bờ môi, đầu lưỡi của Tùy Phong ~~~ Chiếu bên dưới, Giọt Sương đăng mấy chục tấm hình ~ Yên tâm, sẽ không thả hết đâu, muốn lưu lại để bảo tồn【 Ảnh chụp Tùy Phong ở các loại tư thế cùng các góc độ X18 】+ 【 Ảnh chụp Giọt Sương liếm ống hút X2 】
1L: A a a! Thật hâm mộ LZ (2) ! Tôi hôm nay ra ngoài chơi! Không được gặp, chuyện gì cũng không thể biết! Nước mắt chảy dài!
2L: Chuyện gì cũng mặc kệ, phải nhanh chóng lưu! Lầu chủ là người tốt, mau thả hết mấy tấm ảnh khác ra luôn đi! Muốn! Vì sao tôi vẫn chưa từng ngẫu nhiên gặp được Tùy Phong lúc nào vậy, đáng giận!
3L: A a a thật kích động! Tôi cởi là cái gì! Tùy Phong cởi quần áo hả! Không có hình thoát y saooooo!
4L: Xin lZ bán ống hút cùng cái ly cho tôi! ! ! Tôi ra 100! ! !
891L: 2W! Ống hút của Tùy Phong cùng tất cả hình của cậu ấy đều là của tôi! ! !
892L: Tôi không phải tới kéo cừu hận đâu, nơi này tỏ rõ ra đã cùng Tùy Phong ngồi đến trưa, có thấm trà sữa mà Tuỳ Phong uống vào khăn tay, với lại, với lại, với lại ~~~
893L: LS tôi muốn! ! !
894L: Muốn muốn! 100 cho tôi đi! ! !
895L: Sẽ không cho các cậu đâu ╭(╯^╰)╮
. . . . .
1198L: Lật trang!
1199L: Lật trang!
1200L: A a a lại lật trang! Tùy Phong quả nhiên là thần khí lật trang!
1201L: Lầu chủ lại thả thêm ảnh nữa đi! Không đủ mà!
1202L: Xin thông tin cụ thể về quán trà sữa mà Tùy Phong đã vào! LZ nói quá đơn giản!
1203L: Tôi ra 3W! Còn có giá cao hơn tôi sao? LZ thêm QQ12345678 nói chuyện riêng! ! ! Giá cả còn có thể thương lượng!
. . . . .
1708L(Giọt Sương): A ha ha ha, Giọt Sương không thiếu tiền ~ Không bán! Vốn lên đây để khiến các cô hâm mộ một chút thôi ~ Hài lòng rồi, Giọt Sương đi tắm O(≧ ロ ≦)O
1709L: Đáng ghét! Giá trị cừu hận đối với lầu chủ đạt mức tuyệt đối (のω <. ) の))☆. .
1710L: LZ thôi đi! Đến quyết đấu! Người thua thì sẽ lấy được ảnh cùng ống hút của Tùy Phong!
. . . . .
Rốt cục leo xong lầu, tam quan của Trang Uẩn đã nhận lấy xung kích. . . . . Một cái ống hút mà có người ra giá 3W, có cần nhà giàu mới nổi như vậy không! Các người nhiều tiền không có chỗ tiêu sao! Còn có lầu chủ kia nữa! Đó là ống hút mà Tùy Phong đã dùng, có nước miếng của cậu ta! Cô còn liếm! Không buồn nôn sao!
Sớm biết đồ mà Tùy Phong đã dùng đáng tiền như vậy! Lúc anh ăn cơm với hắn hẳn nên thuận tay lấy chút gì đó về, anh đây đang trắng trợn ném đi mấy vạn đấy!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(1) Tam Quan: Thế giới quan, Nhân sinh quan, Giá trị quan.