Riêng Tư: Cậu Là Công Chúa Của Tớ – Chương 5 + Ngoại Truyện

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 45

Chương 45

Đóng giai diện BS, tâm trạng Trang Uẩn có chút không thể bình tĩnh trở lại. Anh hoàn toàn không nghĩ tới Tùy Phong lại dám xin giúp đỡ của dân mạng. Mặc dù bên trong bài post không nhắc đến cuộc sống thường ngày của hai người, nhưng xem qua bài post này, Trang Uẩn bất giác hồi tưởng lại một lần trong đầu, kể từ khi quen biết Tùy Phong cho đến khi hai người ở bên nhau, anh phát hiện ra mình đều nhớ mọi thứ rất rõ.

Rõ ràng vẫn chưa tới một tháng, nhưng tựa như đã quen biết hắn rất lâu, ở chung cũng được một thời gian dài, những chuyện đã trải qua rất nhiều.

Cũng có thể nói chính là thiếu – nữ – hoài – xuân, kỳ thật lúc Trang Uẩn tuổi còn trẻ hơn một chút, sau khi xác nhận được xu hướng tính dục của mình, cũng từng mơ mộng, về sau sẽ tìm một người bạn trai như thế nào, đại khái là phải đem lại cảm giác an toàn, tốt nhất là gia đình không nên phức tạp, nếu như giải quyết tốt chuyện trong nhà thì tốt hơn, dù sao hai tên con trai ở bên nhau, vẫn chưa được đại đa số người dân tiếp nhận, yêu cầu quá cao sẽ không kiếm nổi.

Nhưng Trang Uẩn chưa từng nghĩ tới, sẽ tìm được một người chói mắt giống như Tùy Phong, khiến người khác chú ý quá mức, trong khi Trang Uẩn vẫn luôn kỳ vọng cuộc sống của bản thân cứ bình bình đạm đạm. Thế nhưng lúc Tùy Phong đến, khiến cuộc sống vốn tĩnh lặng như nước của anh bỗng trở nên sinh động tươi mới, một khi trải nghiệm được tư vị này, được quay trở lại quá khứ, anh sẽ không nguyện ý.

Trang Uẩn đột nhiên nhận ra cái gì gọi là ‘Tình yêu không phân biệt trình tự, không phân biệt đúng sai, không phân biệt thời gian dài hay ngắn. Không liên quan tới chuyện thời gian quen biết nhau, hay hiểu nhau nhiều hay ít, chỉ cần có một chút cũng có thể gọi là yêu.’

Trang Uẩn đưa tay nắm thành quyền, nhẹ nhàng đặt trên ngực mình, về sau không quan trọng, anh biết giờ khắc này, nó đang vì một người con trai tên Tùy Phong mà nảy lên, đầy gợn sóng.

Trang Uẩn cầm điện thoại di động lên, cơ hồ không thông qua đại não, gửi tin nhắn đi, sau đó anh nhìn chằm chằm vào cái tin nhắn đó, gương mặt chậm rãi phiếm hồng, khóe môi lại giương lên một chút.

Trang Uẩn: Đột nhiên muốn hôn em.

Phong: Bây giờ anh đang ở ký túc xá sao? Có người khác không?

Trang Uẩn: Không có. . . . .

Trang Uẩn vô thức trả lời, chẳng lẽ Tùy Phong muốn qua sao?

Sau một khắc điện thoại báo có cuộc gọi đến, cái tên Tùy Phong đang không ngừng chớp động ngay trên màn hình điện thoại di động

“A lô. . . . .” Trang Uẩn hít sâu một hơi, lại có chút khẩn trương, theo như trong trí nhớ đây là cuộc điện thoại đầu tiên của hai người.

Tùy Phong bên kia vẫn có chút bối rối, hắn qua hồi lâu mới nói, “. . . . . Anh thấy được tin nhắn của em chứ.”

Tùy Phong hạ giọng nói chuyện, thân thể Trang Uẩn liền mềm nhũn, trách không được Tùy Phong gọi điện thoại đến lại hỏi một câu trước tiên.

“Ừm. . . . .” Hơi thở Trang Uẩn bất ổn trả lời.

“Buổi tối đến chỗ ấy nhé?” Tùy Phong hỏi.

“Ừm. . . . . Được.”

Hơi thở của Tùy Phong ở đầu bên kia điện thoại cũng nặng nề một chút, “Em cũng nhớ anh. . . . . Muốn hôn anh, càng muốn. . . . . Anh hơn.” Một từ trong câu nói sau cùng kia lần nữa bị mập mờ lướt qua.

Có thứ gì đó nổ tung trong đầu Trang Uẩn, mặc dù đã tận lực chuyển sự chú ý đi khống chế thân thể sau khi nghe được giọng của Tùy Phong mà phản ứng, cái từ kia rõ ràng không rõ rệt như mấy từ được nhấn mạnh khác, nhưng anh lại nghe được cực kỳ rõ ràng, chính là ‘làm‘ ——- Khóc. . . . .

Hô hấp của Trang Uẩn bất ổn, trong đầu đã bắt đầu não bổ những cảnh không phù hợp với trẻ em.

Tùy Phong một mực không nói gì thêm, chỉ nghe Trang Uẩn truyền tới tiếng hít thở dồn dập, không biết qua bao lâu, Tùy Phong nhẹ giọng, “Đừng tự mình làm quá lên, nếu không đêm nay anh sẽ rất vất vả.”

Trang Uẩn rốt cục chịu đựng không nổi, tay run run cúp điện thoại.

Anh ghé vào trên mặt bàn bình tĩnh hồi lâu, mới đứng lên đi tới phòng tắm, ngây người ở bên trong trọn vẹn nửa giờ.

Tự mình chuẩn bị một lần, anh đứng ở trước gương, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ bừng vì cao trào của mình, trong đầu thoáng tưởng tượng cảnh mình nằm trên giường kích động lên thì sẽ biểu lộ ra vẻ mặt như thế nào, thái độ của Tùy Phong, cùng bộ dáng động tình của Tùy Phong, anh kìm lòng không nổi nuốt nước miếng, cảm giác thân thể lại khô nóng lên, vội vàng mở vòi nước dội nước lạnh lên mặt.

Lúc mở cửa phòng tắm đi ra, Trang Uẩn còn chưa hoàn toàn thư giãn. Nhớ tới Tùy Phong ở trong điện thoại nhắc đến đêm nay. . . . . Vậy mà anh lại bắt đầu chờ mong.

* * * * *

Thừa dịp đang nghỉ trưa, trên Forum trường, lại đổi mới không ít ảnh chụp của Tùy Phong, đều là ảnh trên sân vận động sáng hôm nay.

Trang Uẩn lật xem từng tấm, phát hiện giống như Tùy Phong buổi sáng vừa nói, bên cạnh chỗ ngồi của hắn có không ít nữ sinh, nhìn vẻ mặt của Tùy Phong quả nhiên có chút thiếu kiên nhẫn.

Trang Uẩn nhìn những bức hình này, trong lòng lại dần dần tràn ngập thỏa mãn, lúc nhìn thấy vẻ mặt của Tùy Phong khi đối mặt với người khác, Trang Uẩn có thể rõ ràng hơn ai hết, mình ở trong lòng Tùy Phong hoàn toàn khác biệt.

Song khi anh nhìn thấy một bức hình nào đó trong đấy, lông mày dần dần nhăn lại, trên mặt ẩn ẩn có chút không vui.

Đó là hai tấm ảnh Tùy Phong ngồi nói chuyện bên cạnh một mỹ nữ nào đó, Tùy Phong quay đầu nhìn đối phương, vẻ mất kiên nhẫn trên mặt lúc trước khi đối diện với những người khác vào giờ phút này hoàn toàn biến mất.

Trang Uẩn nhìn mỹ nữ này có chút quen mắt, kéo xuống chút nữa, quả nhiên có người tiết lộ thân phận của cô, Hot Girl hiện tại của C ảnh, nhiều lần được các bạn học nhắc đến trên Forum —– Thẩm Tư.

Trong một đống tình địch, có thể khiến các tình địch khác cam tâm thừa nhận cô chính xác là nữ sinh có thể xứng với Tùy Phong.

Tâm tình Trang Uẩn thoải mái như ngồi cáp treo, anh không tin Tùy Phong có cái gì đó với Thẩm Tư, dù sao cái tên bình thường quấn người như chó lớn này, trong mắt cùng trong lòng căn bản không có những người khác. Nhưng trong lòng Trang Uẩn vẫn có vẻ khó chịu không rõ, anh nhớ kỹ mình trước đó có hỏi qua Tùy Phong có biết Thẩm Tư hay không, Tùy Phong chỉ đáp trở về chữ “Ai”.

Anh cũng không phải là người nhỏ mọn như vậy, có mấy người bạn khác phái thì có làm sao, không cần thiết phải nói dối anh.

Dưới đáy bài post còn có trang sau.

LZ: Tôi là lâu chủ! Hoàn toàn không nghĩ tới nam thần Tùy Phong của tôi thật sự quen biết mỹ nhân Thẩm Tư! Thời điểm hai người xuất hiện bên nhau, có thể xem như tình địch, LZ cũng không thể không thừa nhận, hai người cực kỳ xứng đôi! Con lai phối hợp với con lai, thật sự quá có tướng phu thê!

Kích động hoàn tất, để lâu chủ tiếp tục viết tiếp bài post! Bởi vì sân vận động mà học viện tổ chức đại hội thể dục thể thao cách nhà ăn quá gần, lâu chủ sợ đến nhà ăn ăn cơm thì phải đợi xếp hàng quá lâu, thế là liền lượn quanh căn tin số 3, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được Tùy Phong cùng Thẩm Tư lần nữa! Chỉ có hai người bọn họ! Đang dùng cơm! Trước PO mấy tấm ảnh chụp lén, góc độ không tốt, bởi vì sợ bị phát hiện.

Trang Uẩn xem tiếp, quả nhiên là ảnh chụp mờ ảo của Tùy Phong cùng Thẩm Tư khi mặt đối mặt ăn cơm chung. Trước đó lúc nhìn tấm ảnh chụp của Thẩm Tư không có chú ý tới, thấy lâu chủ cố ý nói đến con lai cùng con lai, lại nhìn ảnh chụp của Thẩm Tư, quả nhiên, giữa hàng lông mày có thể nhìn ra chút đầu mối.

488L: Tôi sẽ không nói tôi bây giờ còn đang ở căn tin số 3 đâu, bữa cơm này của Tùy Phong bọn họ ăn quá lâu, đã hơn một tiếng rồi, tôi cũng ngồi yên ở phía xa hơn một giờ, quá đủ!

489L: Vây xem toàn bộ quá trình +1, chọn vị trí cách Tùy Phong bọn họ tương đối gần, nhưng vẫn nghe không rõ nội dung bọn họ nói chuyện trời đất, mơ hồ có thể nghe được hình như đều là nói bằng tiếng Anh, làm bài thi tiếng Anh cấp bốn hai lần đều không qua như tôi, thực sự bất lực.

520L: Tôi là 489l, bổ sung, Tùy Phong rất quan tâm Thẩm Tư, Thẩm Tư giống như có chút kén ăn, Tùy Phong giúp cô ấy lựa đồ ăn mà cô không muốn ăn ra từng chút từng chút một, nếu như chuyện này không tính là yêu! Thật ôn nhu, thật hâm mộ, quả nhiên loại kịch bản hoàng tử cùng công chúa này chỉ có thể xảy ra trên người người khác, khiến cho nước mắt của tôi chảy ròng ròng một hồi. . . . .

521L: Gần đây không phải luôn có lời đồn Tùy Phong có bạn gái sao, hoá ra đây là chân tướng?

522L: Khiến cho tôi che mặt khóc một hồi. . . . . Mặc dù sớm đã ngờ tới đây là kết cục cuối cùng của câu chuyện, nam thần cùng nữ sinh hạnh phúc bên nhau, nhưng cũng không nên để cô bé lọ lem có chỗ chờ mong chứ /(ㄒoㄒ)/~~

600L: Chiến báo mới nhất! Tùy Phong sờ đầu Thẩm Tư! Đây là động tác mà tôi mong đợi bạn trai tương lai sẽ làm với tôi nhất đấy!

601L: Tôi lập tức lao đến căn tin số 3. . . . . Tùy Phong bọn họ vẫn còn trong đó chứ?

602L: Còn còn còn, nửa đường Tùy Phong gọi điện thoại, tâm tình hình như đột nhiên trở nên rất tốt! Chẳng lẽ là mua khách sạn sao →_→

603L: LS đừng phá! Buổi chiều còn có đại hội thể dục thể thao đấy!

604L: Tùy Phong lại không ra trận. . . . .

777L: Thả tấm hình, sẽ không nói thêm một câu nào đâu, [ Ảnh chụp ôm nhau ]

778L: CMN, nam thần của tôi ôm người con gái khác, tôi thất tình! ! !

779L: A a a! Hôm nay là ngày nữ sinh toàn trường thất tình! Ai cũng đừng cản tôi, tôi muốn đi tìm chết! Lúc này ai theo tôi đi tỏ tình, tôi tiếp nhận, toàn bộ đều tiếp nhận!

780L: Giải thích liên quan tới tấm ảnh ôm nhau kia: Thật ra lúc hai người cơm nước xong xuôi, Thẩm Tư đứng lên còn chưa đi được hai bước, đại khái là do quá trơn, trượt chân một chút, trực tiếp trượt vào trong ngực Tùy Phong. . . . . CMN! Lão nương trượt chân trong nhà ăn nhiều lần như vậy, mỗi lần ngã trên đất đều không có người đến đỡ! Vì sao nữ thần trượt một chút liền có thể vừa vặn trượt vào trong ngực nam thần chứ! ! !

781L: →_→ Về LS, bởi vì cậu không ăn cơm cùng một nam thần nào đó.

782L: Bạo kích _(: зゝ∠)_

Trang Uẩn bỏ ra hơn một giờ nhìn cái bài post này, lúc bắt đầu thì PO ảnh chụp của Tùy Phong, càng về sau lại trực tiếp biến thành ‘Hoa khôi show ân ái‘ .

Trang Uẩn cầm di động lên suy nghĩ thật lâu, lại chủ động gửi qua một tin nhắn.

Trang Uẩn: Ăn cơm cùng mỹ nữ trông rất vui vẻ ha (mỉm cười)

Còn ân cần giúp Thẩm Tư chọn đồ ăn, ngay cả Thẩm Tư không thích ăn cái gì cũng biết, thế mà còn ôm cô. . . . . Thời điểm buổi tối ôm anh, tốt nhất đừng để cho anh ngửi được mùi nước hoa son phấn của nữ sinh, Trang Uẩn hậm hực suy nghĩ, trong lòng chua chua.

Trang Uẩn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động hơn nửa giờ, trong lòng có chút nóng nảy. Tin nhắn gửi cho Tùy Phong vẫn chưa được đáp lại, cho dù có chậm trễ, tối đa cũng tầm mười phút liền đáp lại mới đúng, chưa từng có chuyện hơn nửa giờ còn chưa có đáp lại.

Trang Uẩn dứt khoát đặt di động qua một bên, không muốn đi ngủ trưa nữa, nhưng ở trên giường lật qua lật lại lại hơn nửa tiếng liền có chút buồn ngủ.

Ngủ một giấc hơn hai giờ, nhưng Trang Uẩn biết mình ngủ không quá an tâm, nửa giấc có tỉnh qua hai lần.

Sau khi tỉnh lại liền cầm điện thoại lên trước tiên, phát hiện Wechat nhắc nhở có một tin nhắn, Trang Uẩn hứng trí bừng bừng mở ra, sau khi mở ra liền thất vọng một trận.

Sở Điềm: Sư huynh, nghe nói Tùy Phong ở bên Thẩm Tư rồi?

Anh còn chưa đáp lại, đã trực tiếp thoát khỏi Wechat.

Trước khi nhìn thấy cái bài post kia, anh còn đang chờ mong buổi tối mà Tùy Phong đã nói khi đó.

Riêng Tư: Nghe Theo Cậu, Như Cậu Muốn – Chương 2

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 44

Chương 44

Lúc Trang Uẩn trở lại ký túc xá liền nhận được link của Sở Điềm, ấn vào kiểm tra, vị tiểu cán sự học muội này, đã ký kết hợp đồng viết lách bản gốc trên Tấn Giang (1).

Tác phẩm này tên là « Nam Thần Cùng Bạn Trai Nam Thần », ở chương đầu tiên có nhắc đến lời của tác giả: Linh cảm của nguyên mẫu tác phẩm này chính là từ một bát canh cá mới có, cố sự bản gốc.

Trang Uẩn lật qua xem mấy chương, giả thiết của tác giả chính là hai người là trúc mã trúc mã, khi còn bé cùng nhau chơi đùa, về sau tiểu thụ du học ở nước ngoài, bởi vì trong lòng một mực nhớ tới vị trúc mã này nên cuối cùng vẫn về nước học đại học, bắt đầu một hồi tình yêu sân trường.

Tiểu công lúc đầu không nhận ra tiểu thụ, bởi vì tiểu công bị gãy xương đùi ngoài ý muốn, hai người mới nhận ra nhau, tiểu thụ là người – vợ đặc biệt nấu canh cá cho tiểu công uống, sau đó chính là giai đoạn dính nhau thường ngày.

Tác giả còn cố ý ghi chú rõ, nguyên mẫu tiểu thụ trong văn này là nam thần của tác giả, yêu y nên để y làm thụ. Nguyên mẫu của tiểu công trong văn bên cạnh kỳ thật cũng là nam thần này của tác giả, bởi vì nguyên mẫu không công được nam thần, thế là tác giả liền để nam thần làm công, thiết lập nam thần con lai cũng rất có cảm giác XD. Ngắn ngủi mấy câu này, Trang Uẩn trên cơ bản đã hiểu được, trong tác phẩm này Tịch Gia Trí là công, Tùy Phong là thụ, so sánh bề ngoài của hai người, Trang Uẩn vẫn không thể chấp nhận nổi cái thiết lập này.

Ngũ quan của Tịch Gia Trí kỳ thật nhu hòa hơn Tùy Phong một chút, đại khái là do Tùy Phong mang theo chút huyết thống ngoại quốc, ngũ quan của người ngoại quốc phần lớn có góc có cạnh. Bàn về tính cách, Tùy Phong đúng là khá dính người, nhưng tựa như không thấy hắn nhiệt tình với người ngoài dù chỉ một chút, Tùy Phong chưa từng phát hỏa với người ngoài hai lần, còn tính cách Tịch Gia Trí nhìn qua thì thật sự ôn hòa, trên mặt từ đầu đến cuối đều treo nụ cười tiêu chuẩn. . . . .

Trang Uẩn phân tích đến đây, liền đột nhiên ý thức được tại sao mình lại xoắn xuýt chuyện Tùy Phong với Tịch Gia Trí cuối cùng là ai công ai thụ chứ? Hai người bọn họ vốn dĩ không đùa được.

Cuối cùng thấy bình luận bên dưới đều khen rất tốt, rất đáng yêu, muốn xin một tá nam thần này, Trang Uẩn nhìn xong lại có chút buồn cười.

Trên văn án có gắn link tác phẩm hoàn, Trang Uẩn nhấn vào liền đến một tiểu thuyết nam thần công, chỉ xem một chương Trang Uẩn liền xác định nguyên mẫu của văn này chính là anh cùng Tùy Phong.

Bởi vì đi dạo chơi ở cốc Jacob mà quen biết, về sau hai người thoát khỏi đội du ngoạn, mấy ngày liên tiếp đều đi chơi cùng nhau, về sau lại cùng nhau vội vàng dặn dò một tiếng với đám em gái liền rời đi sớm.

Có điều trong hiện thực, vấn đề là ở việc làm của anh, tới trong này, hai người lại biến thành không thể khống chế mà rời đi làm – chuyện – lửa – gần – rơm – lâu – ngày – cũng – bén, vào khách sạn lăn giường, còn liên tục làm mấy ngày cũng không xuống giường. . . . .

Trang Uẩn: “. . . . .” Liên tục mấy ngày không xuống giường còn có thể sống sao?

Nếu như không phải gần đây tệ nạn càn quét nghiêm trọng, chỉ sợ tác giả đã muốn viết ra một vài tư thế cụ thể rồi.

Tiểu học muội vẫn không hiểu rõ Tùy Phong, nên viết hắn thành một tên muộn – tao (2), hắn khó chịu chỗ nào! Tên đó thật sự muộn – tao sao!

Có điều nói ra cũng không ai tin.

Mặc dù lúc tác giả thảo luận đều đặc biệt muốn cho nam thần làm thụ, nhưng đối mặt với nguyên mẫu thụ làm công thì hơi khó là cái quỷ gì?

Thật sự rất muốn phân thân ra spam máy tính, mặc dù Trang Uẩn không cao bằng Tùy Phong, nhưng dáng dấp tốt xấu gì cũng là loại đoan chính, nhìn qua khuôn mặt một chút cũng không phải loại yếu đuối, tại sao không thể làm công?

Học muội không bắt được tính cách tinh túy của Tùy Phong, mặc dù đây là một đoản văn ngọt, nhưng viết có chút bình bình đạm đạm, nào có đặc sắc như trong cuộc sống hiện thực.

Mặc dù não của học muội viết tiểu thuyết này hoạt động mạnh vậy, nhưng vẫn không nghĩ ra hóa ra nam thần ở trong mắt các cô bình thường khó mà thân cận được nhưng khi yêu đương tới là lại sdính như cháo, dứt không nổi, không có chuyện còn biết nũng nịu, thốt ra các loại lời tâm tình đùa giỡn phá hoại hình tượng này đâu.

Đâu chỉ có các cô không nghĩ ra, chính Trang Uẩn cũng không nghĩ tới đây này! Hơi sơ suất không đề phòng liền bị hắn lôi vào trong khe không thoát ra được, mặc dù. . . . . Có đôi khi cảm giác cũng không tệ lắm.

Trang Uẩn một bên kéo xem lời bình luận mới nhất, bỗng nhiên chú ý tới một lâu đã đóng, lâu chủ của lâu này đã nói như thế này: Văn của đại đại vẫn ngọt ngào như trước đây, thật muốn biết đại đại học ở trường nào, lại có nhiều nam thần tốt như vậy, hạnh phúc nổ nổ nổ tung khi được nhìn nam thần QAQ, ngoài ra gần đây trên BS có nhìn thấy một bài post rất ngọt ngào, thật hi vọng tác giả đại đại viết thành văn, đã có cành rất tốt XD, chỉ đường →_→ [ Link ]

Dưới đáy ngoại trừ cùng cầu tên trường ra, còn có người tới hùa theo lời bình luận liên quan đến bài post kia.

3L: Tôi biết bài post mà LZ nói! Thật đáng yêu! Không phải nói dối đâu!

8L: Móng vuốt không tiện copy link, nhìn phản ứng phía trên, có lẽ nên gọi là « Người tôi thích ghét tôi vì giọng của mình, xin tìm cách QAQ »

9L: Đúng đúng đúng, chính là cái đó, tôi cảm thấy LZ khẳng định là tiểu thụ yếu đuối! Giọng điệu thật mềm, thật đáng yêu ~

16L: Vây xem một vòng rồi trở về, đáng yêu cực kỳ, tác giả đại đại có thể cân nhắc đi xin trao quyền để viết ra, chúng ta nhất định ủng hộ, nắm tay!

17L: Nhưng LZ bài post, hahaha, về sau đã không thấy tăm hơi. . . . . Thật muốn biết chuyện tiếp theo QAQ

Trang Uẩn sao chép link một chút liền ấn mở.

Lâu chủ Wind: Giống như tựa đề, thầm mến tiểu nam thần hơn một năm, gần đây rốt cục đã gặp được anh ấy trong hiện thực, nhưng chuyện khiến cho tôi đau lòng chính là, nam thần lại không thích giọng của tôi, mỗi lần nghe được giọng của tôi, thân thể giống như rất khó chịu, bây giờ chỉ có thể dựa vào điện thoại để giao lưu, cầu xin cách giải quyết QAQ

1L: Dùng mị lực con người của cậu chinh phục anh ta!

2L: Tôi chỉ muốn hỏi LZ là em gái man?

3L: LZ quen biết nam thần trên 2D? Giao ID ra đây, không thì giết!

4L: Đây là bệnh. . . . . Trị không được à?

5L: Cố gắng khiến anh ta yêu cậu! Bởi vì yêu một người liền có thể khiến anh ta bao dung tất cả khuyết điểm của đối phương, bao gồm cả giọng của cậu →_→===

Đáp Lại 1L: Ý cậu là Hormone, vẫn chưa đủ mị lực sao?

Đáp Lại 2L: Giới tính nam, thích nam.

Đáp Lại 3L: Quen ở trên 2D.

Đáp Lại 4L: Ô ô ô QAQ

Đáp Lại 5L: Ừm, tôi cũng nghĩ như vậy.

. . . . .
69L: Biệt danh của LZ rất trâu bò nha →_→ Là soái ca? Công hay thụ?

70L: Giọng của lâu chủ rất khó nghe sao?

88L: LZ có thể nói cụ thể xem phản ứng khó chịu đến đâu không? Có buồn nôn muốn ói không? Tôi đã từng biết một người bạn, cũng có phản ứng khá lớn với giọng của vài người, chính là loại phản ứng sinh lý, biểu hiện cụ thể chính là nghe được giọng của đối phương liền đỏ mặt nóng lên, muốn tiếp cận đối phương, khả năng còn hi vọng được đối phương hôn.

= = = = =

Lâu Chủ Wind: Lâu chủ trở lại rồi, gần đây cùng anh ấy phát triển rất nhanh, thế là liền trở lại đây nói với mọi người một tiếng.

Đáp lại 69L: LZ là hot boy, vậy có đủ đẹp trai không? Về phần công hay thụ chờ sau này thực hiện liền nói lại với cậu.

Đáp lại 70L: Giọng lâu chủ không khó nghe, là giọng nam thần.

Đáp lại 88L: Nếu như xem bình luận của cậu sớm, lâu chủ sẽ không lãng phí mấy ngày trước đó rồi.

110L: CMN, câu cuối của LZ tràn ngập ý tứ sâu xa nha. . . . .

111L: Soái ca, hot boy, giọng nam thần, tràn – ngập – hormone, nghe LZ nói xong liền cảm thấy càng lúc càng giống bài post lừa gạt, chưa từng thấy ai khoe khoang như thế!

112L: Tiến triển nhanh đến bao nhiêu! Nói cho chúng ta biết đi, muốn biết cụ thể _(: зゝ∠)_

113L: Nhìn LZ đáp lại 88L. . . . . Kỳ thật người mà cậu thầm mến không phải chán ghét giọng của cậu, mà là có phản ứng sinh lý giống bạn của 88L? Bởi vì LZ nói chuyện anh ta liền có phản ứng như thế, cho nên anh ta lừa cậu nói ghét bỏ giọng của cậu để cho cậu không nói lời nào sao?

114L: Lâu chủ đáng yêu như vậy nhất định là thụ 2333

115L: Nhìn 113 phân tích, cảm giác tình tiết của chuyện đang hướng về phương mà chúng ta hoan nghênh nhất. . . . .

116L: Xem ra người LZ thầm mến không chỉ không ghét bỏ giọng của LZ hơn nữa còn là người mất khống chế với âm thanh sao, đối với người mất khống chế với âm thanh mà nói, lực sát thương cực MAX đấy, lại thêm LZ nói mình là hot boy nữa, chuyện này không phải đang chờ đến lúc ăn Tết sao?

. . . . .

Lâu Chủ Wind: Không nghĩ tới bài post này lại lật trang, mọi người nhắn lại quá nhiều tin không giống nhau nên không thể trả lời hết. Người mà lâu chủ thầm mến quả thực có phản ứng rất lớn đối với giọng của lâu chủ, lớn đến. . . . . Hắc hắc hắc, lâu chủ chuẩn bị đi tỏ tình, chúc phúc tôi đi!

356L: Chúc phúc lâu chủ! ! !

357L: Giọt sương (3) nhất định phải trở về nói cho chúng ta biết chuyện tiếp theo đấy!

358L: Mặc kệ bài post này có phải lừa gạt hay không! Lâu chủ đã manh đến tôi rồi! Chúc lâu chủ thổ lộ thành công!

359L: Có thể share bài viết này không? Tương tác khẳng định đều rất đáng yêu ~

360L: Lúc này còn chưa tới nửa tháng LZ liền chuẩn bị thu lưới. . . . . Lão – luyện – tình – trường?

361L: LZ trưởng thành rất đẹp trai sao! Nếu hot boy nói chuyện cùng tôi, lơ đãng lộ ra chút ôn nhu, được vài phút tôi liền thổ lộ với anh ấy. Đây là thời đại nhìn mặt mà sống, người xấu không hiểu được đâu 2333

362L: Chúc phúc LZ! Đến thời điểm thì nhớ tiết lộ quá trình!

363L: Hắc hắc hắc. . . . . Suy nghĩ liền dơ bẩn →_→

364L: Nhìn cách dùng từ của giọt sương, cảm giác người giọt sương thích có phản ứng thân thể rất rất được hoan nghênh. . . . .

488L: LZ ơi, cuối tháng rồi, cậu chừng nào thì trở về _(: зゝ∠)_

489L: Lâu chủ thành hay bại cũng nên gào một tiếng đi chứ! ! ! Chúng ta đợi gấp lắm rồi!

490L: Cảm giác LZ quá vội vàng, thổ lộ quá nhanh đoán chừng sẽ thất bại.

491L: Kỳ thật tôi vẫn muốn nói, LZ cậu có thể cho xin tấm ảnh được không? Đời này chưa từng thấy soái ca, thật muốn biết Hot Boy trường người khác có dáng dấp ra sao. . . . .

492L: Cho nghe giọng cũng được! Hay là giọng nam thần đã có ở trên 2D rồi, chẳng lẽ là một vị đại nhân nào đó sao? Tôi biết tôi lại sinh ra ý nghĩ hão huyền rồi_(: зゝ∠)_

Trang Uẩn thật sự không nghĩ tới, Tùy Phong lại dám lên diễn đàn nhờ giúp đỡ, nhìn cái ID liền biết không phải là trùng hợp. Cái bộ dạng bán manh này, cái bộ dạng khoe khoang này, mặc dù hình như đều là lời nói thật.

Tôi Là Bạn Trai Lâu Chủ: Chúng ta đã bên nhau.

494L: Σ( ° △ °|||) CMN, LS là thật? Hay là cos?

495L: Tôi mặc kệ thật giả, lưu cái ảnh trước!

466L: Giả à?

467L: Tôi mặc kệ, tôi sẽ coi như là thật, xin hỏi LZ kia là soái ca giọng nam thần sao? Xin hỏi cậu ta thổ lộ thế nào?

Trang Uẩn đổi mới bài post một chút, suy tư một hồi, mới đáp trở lại.

Tôi Là Bạn Trai Lâu Chủ: Mọi người tin hay không thì khi đóng bài post bên ngoài vẫn là cuộc sống của mình, tôi sẽ ở đây trả lời cho tò mò của các vị. Em ấy đúng là Hot Boy, rất đẹp trai, cặp đùi cũng vừa đẹp vừa dài. Không thể hình dung quá nhiều, sợ sẽ có người cùng trường đào ra. Còn quá trình em ấy thổ lộ, nếu như chờ em ấy trở về nguyện ý nói cho các cậu biết thì liền chờ em ấy nói đi. Thông thường, em ấy quấn người giống như con chó lớn đuổi mãi cũng không chịu đi. Mặc dù có chút dính người còn thích ăn dấm chua, nhưng tôi vẫn muốn nói với em ấy —— Cùng em gặp nhau, thật may mắn. Đêm nay anh muốn nghe em hát bài này, có thể đàn cho anh nghe không?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Trang Tấn Giang: http://www.jjwxc.net

(2) Muộn Tao: Bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa.

(3) Giọt Sương: Đọc là lù zhū, nên dân mạng Trung thường dùng từ này để nói đến Lâu Chủ, đọc là lóu zhǔ.

Người Yêu Chói Sáng – Chương 2

Quản Gia: Hãy nhìn Quản Gia năng suất chưa này, chỉ là hôm nay là sinh nhật Quản Gia nhưng quá buồn cho một ngày này, không ai tặng quà thì để Quản Gia tặng lại chương mới cho Chủ Nhân nhé~~~ Tự động tự chúc mừng chính mình sinh nhật vui vẻ :)))

Người Hầu: Quản Gia sinh nhật vui vẻ, lớn rồi, còn đòi quà gì nữa, chỉ mong có người còn nhớ đến sinh nhật mình là vui rồi. Mong năm này Quản Gia vẫn sẽ mãi vui vẻ nhé, chỉ muốn nói với Quản Gia một câu: “Rất vui vì đã gặp được cậu, qua năm này vẫn mong cậu giúp đỡ nhé~ Yêu <3”

000001002003004005006007008009010011012013014015016017018019020021022023024025026027028029030031032033034035036037038039040041

 

 

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 43

Chương 43

Trang Uẩn nghĩ đến tâm tư của Thẩm Di Châu đối với Tịch Gia Trí, thế là dành chút thời gian đến chỗ Tùy Phong, thuận miệng hỏi một câu, “Sau khi đưa canh cá cho Tịch Gia Trí, cậu ta đã trả hộp cơm lại chưa?”

Lúc đầu Tùy Phong thấy anh liền ngẩn người, thật sự càng nhìn càng đẹp mắt, kết quả anh vừa mới mở miệng ra lại hỏi về người con trai khác, hắn có chút không vui, “Hộp cơm gì, em không nhớ rõ.

Trang Uẩn dở khóc dở cười, “Anh không thích cậu ta, em đề phòng chặt như vậy làm gì?”

Vậy anh xem trọng ai?

Trang Uẩn không trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn Tùy Phong, nhưng Tùy Phong không có da mặt mỏng như Trang Uẩn, bị nhìn một chút liền xấu hổ, hắn thấy Trang Uẩn nhìn mình, còn chủ động nhìn thẳng để đối phương nhìn rõ ràng hơn liền hiểu ra.

Trang Uẩn bỗng nhiên đùa ác xoa nhẹ đầu Tùy Phong, vò tóc hắn thành tổ quạ, mới nói, “Chỗ nào của em cũng tốt, nhưng mà lại thích ăn dấm một chút. Về sau chúng ta ở bên nhau, em thật sự có ý không cho anh làm bạn bè với người đàn ông khác sao.”

Về sau?” Ánh mắt Tùy Phong sáng lên, “Em đồng ý. Chúng ta có về sau.

“Trọng điểm của anh không phải cái này. . . . .”

Em mặc kệ, em thích anh như vậy, anh nhất định phải cùng em có về sau.”

“Ừm rồi,” Trang Uẩn thuận theo hai tiếng, “Cho nên hộp cơm đâu?”

Tùy Phong tới ôm Trang Uẩn cọ xát hai lần, “Em vứt đi rồi, đồ người con trai khác đã dùng qua sao có thể lấy về chứ.”

“. . . . . Thứ đó tiểu sư đệ mới mua.”

Ừm hừ, anh cũng không gọi em là tiểu sư đệ, sao lại kêu người khác mượt như vậy.”

Trang Uẩn chắp tay trong ngực nhìn người nào đó giống như con chó cỡ lớn kia, “Em nhỏ chỗ nào?”

Thấy Tùy Phong còn kỳ lạ gật đầu, “Đúng đúng, chỗ nào của em cũng rất lớn.”

Trang Uẩn: “. . . . .” Còn có thể nói chuyện tốt hay không.

Hai người ôm nhau một hồi, Trang Uẩn lại nói, “Tí nữa anh phải về trường, sáng mai có tiết sớm.”

Tùy Phong bất mãn, “Ở đâu cũng vậy, cách trường học không xa.”

Kể từ sau cái ngày càng lúc càng dính với Tùy Phong, Trang Uẩn thường xuyên ngủ lại bên ngoài, ánh mắt của bạn trong phòng nhìn anh đều có chút. . . . . Còn thỉnh thoảng truy hỏi, có phải có bạn gái rồi hay không, cũng không đem người tới cho bọn họ nhìn một cái, không vui.

Trang Uẩn cũng muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bọn họ, nhưng sợ cuối cùng hiếu kì lại hại chết mèo.

“Không phải sắp đến tuần thể thao rồi sao, trường chúng ta kiểm tra giờ ngủ nghiêm lắm, gần đây chúng ta nên ở trường thì tốt hơn.”

Tuần thể thao, cũng chính là đại hội thể dục thể thao, ở C đại còn gọi là tiết thể dục sung sướng, kéo dài một tuần, chỉ có lúc học viện cử hành đại hội thể dục thể thao thì nhất định phải có mặt, học viện khác có hứng thú thì có thể đi vây xem, không hứng thú thì đều ở trong ký túc xá.

Cho nên sinh viên C đại rất thích tháng 10, mở đầu là kỳ nghỉ nhỏ mùng 1 tháng 10, học thêm mấy tiết liền lập tức nghênh đón tuần thể thao, sau đó một tháng 10 liền trôi qua cực nhanh.

Có điều đại hội thể dục thể thao của đại học không cử hành chính thức ở cấp hai, cấp ba, cho nên có rất nhiều ban muốn tăng thêm điểm học phần, sẽ mời vài bạn học ở viện thể thao đến thay mặt chạy.

Học viện mà Trang Uẩn chịu trách nhiệm đã từng xảy ra loại chuyện này, nghe nói người trong ban 4X250 lúc đó có mời sinh viên viện thể thao đến chạy giùm, kết quả lãnh đạo học viện thấy người này chạy rất nhanh, còn liên hệ với giảng viên lớp này nói muốn mời hắn gia nhập vào học viện quân đội.

Chuyện này cuối cùng bị phát hiện ra là lừa đảo, có điều về sau lúc có người nhờ người chạy thay đều cố ý dặn dò, đừng chạy nhanh quá, chừa chút chỗ trống.

Tùy Phong mập mờ, “Em không tham gia.”

Hắn nói như vậy Trang Uẩn liền cảm thấy kì quái, anh đã từng thấy Tùy Phong chạy bộ, chạy rất nhanh, “Sao em lại không tham gia? Lớp phó thể dục của lớp em không đến tìm em sao?”

Đám nữ sinh kia rất phiền phức.”

“Anh còn tưởng em sẽ rất vui vẻ đấy, có nhiều nữ sinh thích em như vậy, đuổi theo em, còn gọi em là lão công nha.”

Tùy Phong cọ cọ Trang Uẩn, “Em chỉ thích anh thích em, thích anh đuổi theo em, thích anh gọi em là lão công.”

“. . . . . Ai gọi em như vậy chứ.” Giọng điệu Trang Uẩn có chút xấu hổ.

Vậy em gọi anh cũng được, anh chỉ cần thích em, đuổi theo em là được.” Tùy Phong dừng một chút, lại đổi cách nói, “Anh chỉ cần thích em là được, còn chuyện khác cứ để cho em.”

Mặc dù Tùy Phong có đôi khi dính người đến mức không thể chịu nổi, nhưng có đôi khi lơ đãng nói chuyện, vẫn rất dễ khiến Trang Uẩn động tâm.

* * * * *

Ngày thể dục sung sướng đã tới, trên sân vận động người người chen chúc. Người nhiều đến mức tựa như không biết Tùy Phong sẽ không tham gia, còn hung hăng chờ mong. Nghe nói còn có nữ sinh trốn học ở trường sát vách trà trộn vào.

Cổng trường C đại quét thẻ chứ không quét mặt, cho nên người trường khác có thể mượn một tấm hình liền có thể đi vào.

Một ngày trước, Tùy Phong còn nói, nhất định có thể tìm được chỗ ngồi của khoa Trang Uẩn bọn họ. Kết quả, ngày thể thao đầu tiên, Tùy Phong đi khắp sân vận động, còn Trang Uẩn thì lại đang ở trong ký túc xá. Bởi vì hôm nay chưa đến lượt khoa bọn họ.

Ngu ngốc một ngày, Tùy Phong không biết, hắn lại có thể không biết, không học cùng một năm, không phải cả một học viện đều thi đấu cùng một ngày đâu.

Chỉ trừ bọn họ ra, phần lớn mọi người đều chạy tới sân vận động tham gia náo nhiệt. Nói theo một số người chính là, ‘cho phép các sư tỷ sư muội nhìn Tùy Phong, nhưng không cho phép các sư huynh nhìn học muội.’

Tranh tài bắt đầu không được bao lâu, Tùy Phong liền gửi tin cho Trang Uẩn, chuyện này cũng trong dự đoán của anh.

Phong: Sao anh không đến QAQ

Trang Uẩn: Hôm nay không phải lượt của khoa chúng ta.

Phong: Cứ cho là như thế nhưng sao anh không tới theo em.

Trang Uẩn: Người quá nhiều.

Phong: Sớm biết vậy em đã báo danh, ngồi trên khán đài thật đáng ghét.

Trang Uẩn: Sao vậy?

Phong: Anh không biết đâu, rất nhiều nữ sinh đều chen đến chỗ em QAQ Anh lại không tới cứu em.

Trang Uẩn: Chen nhiều sẽ thành thói quen.

Phong: Em dựa gần mấy nữ sinh như vậy, vậy mà anh lại không ăn dấm sao!

Trang Uẩn: Điều này nói rõ em có mị lực rất lớn, anh vẫn luôn biết.

Trang Uẩn: Hơn nữa anh cũng biết em không thích các cô ấy.

Phong: Ừm, anh biết là được.

Phong: Không được, quá chật chội, em muốn đi hít thở không khí, chút nữa sẽ gửi tin nhắn thêm cho anh xxxx

Trang Uẩn: Biết đâu em thật sự có thể phát hiện ra một tiểu soái ca thì sao.

Phong: Anh chính là tiểu soái ca của em, ngoại trừ anh ra em không muốn xxx ai hết.

Trang Uẩn tưởng tượng ra cảnh Tùy Phong bị một đám nữ sinh vây quanh, không có ghen tị, chỉ cảm thấy buồn cười.

Tới gần trưa, Tùy Phong gửi tin nhắn tới, nói không thể ăn cơm trưa cùng nhau, Trang Uẩn không để ý, thời gian gần đây anh ở bên Tùy Phong quá nhiều, chỉ mong sao có chút khoảng cách trong trường thôi.

Vừa vặn tiểu học muội Sở Điềm gửi tin nhắn tới hẹn ăn một bữa cơm, Trang Uẩn liền đi, suy nghĩ một chút, kể từ khi ở bên Tùy Phong, anh liên hệ với tiểu học muội này quả thật không nhiều lắm.

Hai người tận lực tách ra đi đến nhà ăn lúc giờ cơm, lúc này có hơi ít người.

“Sư huynh, anh gần đây có còn đi với Tùy Phong không?” Sở Điềm hỏi.

“A?” Sở Điềm vừa đến liền hỏi về Tùy Phong, Trang Uẩn có chút không kịp phản ứng, gần đây có nghe tin đồn về Tùy Phong với Tịch Gia Trí, nhưng tin đồn về anh với Tùy Phong lại dường như không có.

“Cứ coi là vậy đi.” Trang Uẩn cân nhắc một chút liền trả lời, lúc đầu thật sự có nữ sinh tìm anh hỏi chuyện của Tùy Phong, về sau anh không để ý tới, nên không giải quyết được gì, lại thêm sau đó anh đã tận lực dặn Tùy Phong không được quá thân thiết ở trong trường, cho nên trong mắt mọi người, anh chính là một người bạn bình thường của Tùy Phong, dáng vẻ Tùy Phong cũng tựa như không quen biết lắm.

Dù sao so với ‘bạn bè bình thường‘, tin tức liên quan tới Tùy Phong mà đám bạn cùng phòng của Tùy Phong nắm giữ càng nhiều hơn. Nghe nói trước đây thật sự có nữ sinh vì để lấy được chút tin tức của Tùy Phong, mà cố ý hẹn hò với bạn cùng phòng của Tùy Phong mấy lần, cuối cùng lại không hỏi ra được gì, liền trực tiếp dứt khoát ‘Say bái bai‘ với người bạn cùng phòng kia.

Nghe nói chuyện từng trải này cũng để lại một bóng ma cho người bạn cùng phòng bị lợi dụng kia, đến mức trước đó vài ngày lại có một nữ sinh tìm cậu ta thổ lộ, cậu ta mở miệng hỏi có phải hướng đến Tùy Phong hay không trước tiên, song lại nói tiếp, chuyện liên quan tới Tùy Phong cậu ta hoàn toàn không biết.

Hai người hiện tại đang ở bên nhau, có điều bạn gái của bạn cùng phòng lại nói muốn ăn cơm cùng người chung phòng với cậu ta, liền khiến cho bạn cùng phòng lo lắng. . . . .

Việc này là Tùy Phong nói với Trang Uẩn, Trang Uẩn cảm thấy người yêu có thích mình hay không, ở chung một chỗ liền có thể nhìn ra được, bạn cùng phòng của Tùy Phong rốt cuộc đã biến thành cái bộ dạng ‘một lần bị rắn cắn 10 năm sợ dây thừng‘ rồi hay sao?

“Ai, gần đây giang hồ đồn đại quan hệ của Tùy Phong với Tịch Gia Trí rất tốt, là thật hay giả vậy?”

“. . . . . Có sao?”

“Đưa tới một bát canh. . . . . Chuyện cũ, khụ khụ.” Vẻ mặt Sở Điềm có chút kỳ quái, “Kỳ thật lúc đầu em không biết việc này, về sau có một tiểu cán sự dưới tay em đang nói chuyện trời đất với em trên QQ liền gửi nhầm link sang chỗ em.”

“Link gì?”

Sở Điềm do dự một chút, “Sư huynh đã từng nghe đến một đám người gọi là hủ nữ chưa?”

Trang Uẩn chần chờ nửa giây sau, mới gật đầu.

“Chính là vậy, em ấy gửi nhầm link tác phẩm mà em ấy viết qua chỗ em, sau đó em liền nhấn vào xem một chút.” Sở Điềm nói, “Lúc đầu em không hiểu lắm, em ấy mới nói cho em nghe âmột chút.”

Sở Điềm nói đến đây, đối với Trang Uẩn vốn là gay mà nói, suy nghĩ hoàn toàn rõ ràng, chắc chắn tiểu cán sự đó chính là hủ nữ viết tiểu thuyết BL, nhưng chuyện này thì có liên quan gì tới Tùy Phong cùng Tịch Gia Trí chứ?

“Ừm. . . . . Sau đó thì sao? Em hỏi Tùy Phong cùng Tịch Gia Trí là. . . . .”

“Khụ khụ, em nói với anh, anh đừng nói cho Tùy Phong nha.” Sở Điềm ho nhẹ một tiếng, “Anh đã biết hủ nữ, hẳn sẽ biết các cô ấy manh ở phương diện nào, tác phẩm mà tiểu cán sự viết là tiểu thuyết nam nam, có mượn nguyên mẫu một chút.”

“. . . . .” Trang Uẩn ngu ngơ một hồi lâu, “Nguyên mẫu là Tùy Phong?”

“Tùy Phong cùng Tịch Gia Trí.” Sở Điềm nhẹ giọng bổ sung, “Tên tiểu thuyết ngày đó chính là Chuyện Về Một Bát Canh Mang Tình Yêu Tới.”

Trang Uẩn: “. . . . .”

“Kỳ thật. . . . . Trước đó em ấy có viết về anh với Tùy Phong.” Sở Điềm lại bổ sung thêm, “Em không biết anh có nhớ tiểu cán sự này hay không, chính là một người trong chúng ta khi cùng đến cốc Jacob, còn mang theo bạn cùng phòng kia.”

Trang Uẩn: “. . . . . Tí nữa về gửi link cho anh, anh muốn xem một chút.”

“Ừm, kỳ thật nguyên mẫu không tính là quá rõ ràng, chỉ là chuyện chúng ta cùng đi đến cốc Jacob, lúc em ấy viết đoạn này miêu tả khá nhiều, cho nên em có thể nhìn ra chút đàu mối. . . . .”

Cậu Là Công Chúa Của Tớ – Chương 4

Quản Gia: Tháng 7 vui vẻ nha Chủ Nhân~~~ Đợt này Quản Gia sẽ cố gắng năng suất (nếu có thể :))), yêu Chủ Nhân ❤ ❤ ❤

Người Hầu: Dạo này Người Hầu thật muốn đi du lịch, rất muốn T.T T.T T.T

Quản Gia: Sao hai đứa nói mà chẳng liên quan gì nhau vậy == == ==

Người Hầu: Thích vậy :))) Mà thôi, chúc Chủ Nhân đọc truyện vui vẻ, yêu ❤ ❤ ❤

 

000a000b000c001002093094095096097098099100101102103104105106107108109110111112113114115116117118119120121122123124

 

 

 

Kỷ Niệm Tình Yêu – Chương 3

Quản Gia: Hè rồi, chuẩn bị xách váy đi chơi >0< >0< >0<

Người Hầu: Người Hầu cũng muốn đi chơi đây~~~

Quản Gia: Đừng hỏi tại sao chương này ngắn :)) Đến Quản Gia cũng không biết tại sao :))

000a001002003004005006069070071072073074075076077078079080081082083084085

 

 

 

Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần – Chương 42

Chương 42

Trang Uẩn vừa dọn dẹp xong bàn ăn, đang rửa chén, thì thấy Tùy Phong đã quay trở về, anh sững sờ, “Nhanh như vậy?”

Tùy Phong vừa ra ngoài chưa tới 10 phút, cũng không đủ để đi đến trường một chuyến, chứ đừng nói tới là đi tới đi lui.

“Ừm. . . . .”

Trang Uẩn nghi ngờ nhìn hắn, “Em sẽ không vứt hộp cơm đi khi vừa mới ra khỏi cửa chứ?”

Vậy mà anh lại nhìn em như thế!” Tùy Phong do dự một chút, “Được rồi, trên đường gặp được bạn cùng phòng nên nói cậu ấy đi đưa giùm.”

“. . . . . Sẽ đưa đến chứ?”

“Sẽ!” Tùy Phong rất không vui, hắn vừa về đến nơi, vậy mà Trang Uẩn chỉ quan tâm tới chuyện của người con trai khác, nhất định không được!

Tùy Phong đi vào phòng bếp, ôm lấy người từ phía sau, khẽ hôn lên cổ anh một cái.

Trang Uẩn co rúm lại một chút, bát trong tay thiếu chút nữa không cầm chắc.

Thế này gọi là peck (1).” Tùy Phong thừa dịp Trang Uẩn nghiêng đầu trong nháy mắt, liền hôn lên mặt anh một cái, phát ra một tiếng chụt, “Đây là smacker (2), thấy em học có tốt không?

Tùy Phong thổi gió bên tai Trang Uẩn, Trang Uẩn không thể khống chế run nhẹ lên, “Đừng nghịch, anh đang rửa chén.”

Nói xong, liền bỏ chén vào trong bồn rửa, anh sợ Tùy Phong lại đánh lén bất ngờ, thật sự sẽ khống chế nổi mà làm rơi chén.

Anh đã đáp ứng em rồi.” Tùy Phong bất mãn phản bác, dùng mặt cọ cọ cổ Trang Uẩn.

“Chờ đã, chờ một chút hẵng nói.”

Em không chờ được nữa.” Tùy Phong vươn tay, giúp Trang Uẩn gỡ găng tay cao su xuống, “Thân mật trước, em sẽ rửa bát sau.

Trang Uẩn bất đắc dĩ bị hắn kéo qua mặt đối mặt, nhịp tim trong ngực nảy lên cực kỳ nhanh, anh quả thật có chút khẩn trương.

Tùy Phong chậm rãi cúi đầu xuống, ánh mắt Trang Uẩn lấp lóe, hai mắt nhắm nghiền.

Tùy Phong tiến tới hôn một cái, có chút bất mãn mà nói, “Lúc nãy anh rõ ràng đã đồng ý chủ động mà.”

Mặc dù nhắc đi nhắc lại như vậy, nhưng Tùy Phong vẫn hôn xuống một lần nữa, lần này là mười phần hôn sâu, đầu lưỡi thăm dò cạy mở răng Trang Uẩn, tiến quân thần tốc.

Tuy tuổi của Trang Uẩn lớn hơn Tùy Phong, nhưng đối tượng hôn môi đầu tiên lại vẫn là Tùy Phong, không thể bàn ở phương diện kỹ thuật này, chỉ có thể bị động thừa nhận nhiệt tình của Tùy Phong.

Lúc đang hôn môi nồng nhiệt, tay Tùy Phong dời đến bên hông anh, bỏ ra chút lực, muốn ôm anh lên.

Bởi vậy môi mới tách ra, Trang Uẩn mở mắt ra mang theo nghi hoặc nhìn về phía Tùy Phong, chỉ thấy Tùy Phong một mặt đầy phiền muộn.

Trang Uẩn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức quên hết ngượng ngùng lúc hôn môi kia đi, hơi buồn cười, “Chẳng lẽ em muốn ôm anh ngồi lên bàn sao?”

Thấy Tùy Phong không nói lời nào, Trang Uẩn càng thêm xác nhận ý nghĩ của mình, Tùy Phong chắc đã xem không ít tiểu thuyết thiếu nữ rồi, “Anh là con trai, em không thể bế lên cũng rất bình thường.”

Im lặng!” Tùy Phong có chút thẹn quá hoá giận.

Trang Uẩn ngậm miệng, đại khái ý thức được mình quả thật cười không che đậy, thế là liền trấn an hắn một chút, “. . . . . Có điều, vừa rồi em rất đáng yêu. . . . . Ưm. . . . .”

Tùy Phong lại hôn xuống một cái.

Từ điên cuồng như mưa gió đến phấp phới như mưa phùn, Trang Uẩn bám lấy vai Tùy Phong thật chặt, suýt nữa đã run chân đứng không vững.

French Kiss, get.” Môi Tùy Phong còn lưu luyến môi Trang Uẩn, câu nói này nói ra có chút mập mờ.

Trang Uẩn từ từ nhắm hai mắt, lông mi run rẩy, Tùy Phong thấy vậy liền cực kỳ có tinh thần, suýt nữa đã khống chế không nổi, môi hắn chậm rãi dời lên, hôn xuống đôi mắt Trang Uẩn đang đóng chặt.

Sau đó siết chặt cái ôm, đầu cọ cọ cổ Trang Uẩn, “Thân mật thế nào cũng không đủ.

Thân thể hai người chặt chẽ kề cùng một chỗ, Trang Uẩn có chút kinh ngạc mở mắt ra, anh cảm thấy Tùy Phong đã có phản ứng.

Anh có chút lúng túng muốn lui lại, nhưng không có đường lui, lại thêm Tùy Phong ôm càng chặt, càng khiến cho anh không thể rời đi.

“Ưm. . . . .” Tùy Phong đột nhiên hoảng – sợ – thở – hổn – hển một tiếng, môi vuốt ve vành tai Trang Uẩn, “Thật muốn ăn trọn anh.

Trong nháy mắt toàn thân Trang Uẩn như nhũn ra. Anh đã xem không ít phim người lớn, nhưng một tiếng thở – nhẹ của Tùy Phong vừa rồi thậm chí còn dụ hoặc hơn so với nam diễn viên đóng vai thụ nào khác.

Đại khái là do Trang Uẩn vẫn luôn nhớ kỹ tuổi của Tùy Phong nhỏ hơn mình, bởi vậy luôn cảm thấy hắn là một tên nhóc to xác, nhưng giờ khắc này, không có người nào rõ ràng hơn anh, người trước mắt này, đã không còn là tên nhóc nữa, mà là một người đàn ông thiết thiết thực thực.

Người đàn ông mà mình không thể nào chống lại sức hấp dẫn. Nghĩ tới đây, hô hấp Trang Uẩn cũng chầm chậm nặng nề, giống như Tùy Phong, cũng hào hứng lên.

Tùy Phong hiển nhiên cũng cảm thấy được, hô hấp càng nặng hơn một chút, giật giật, cọ xát.

Trang Uẩn nhịn không được thấp – giọng – thở – hổn – hển một tiếng.

“Để em chào hỏi nó.” Giọng Tùy Phong có chút khàn vang lên bên tai Trang Uẩn, hắn dùng hết sức lực toàn thân mới đè nén được dục vojng của mình, tất nhiên không có cách nào để tâm đến việc khống chế thanh âm bản thân.

Mà một câu nói kia của Tùy Phong, triệt để đánh vào phòng tuyến cuối cùng của Trang Uẩn. Anh há miệng run rẩy lôi kéo quần áo Tùy Phong, rồi giật cổ áo cùng nút áo của đối phương ra. . . . .

Trong phòng bếp vang lên tiếng hít thở nặng nề của hai người, cùng tiếng cúc áo rớt xuống đất rất nhỏ.

Tất cả mọi chuyện đều không thể khống chế.

. . . . .

Lúc Trang Uẩn lấy lại tinh thần lần nữa, thì đã qua hơn một tiếng đồng hồ, hai người nửa nằm nửa ngồi song song trên ghế sô pha, thân thể cả hai lấy tư thế thân mật nhất không có ngăn cách tựa sát, Tùy Phong nửa ôm, không được một lát lại chạm vào người anh.

Trang Uẩn đưa tay đẩy mặt hắn ra, “. . . . . Đủ rồi.”

Mặc dù hai người không làm đến bước cuối cùng, nhưng cũng chỉ cách bước cuối cùng có một chút. Nếu lại tiếp tục thân mật hôn môi nữa, thì quả thật sẽ không khống chế nổi.

Tùy Phong bất mãn khẽ hừ một tiếng, có điều cũng không có miễn cưỡng, dù sao cảnh – đẹp ngay trước mắt, lại thêm tư thế này, đều khiêu chiến sự nhẫn nại của hắn.

Tùy Phong hừ nhẹ một tiếng, khiến Trang Uẩn cũng nhẹ – thở ra một hơi, Tùy Phong vừa phát tiết một lần, thanh âm sau cao – trào, truyền vào trong tai Trang Uẩn, thật muốn mạng của anh.

Tùy Phong cọ nhẹ, cười khẽ một tiếng, Trang Uẩn mềm nhũn mặc hắn ôm vào trong ngực, thật muốn chặn miệng của anh.

Tùy Phong nắm chặt một tay Trang Uẩn, cúi đầu cắn nhẹ vào ngón trỏ của anh.

Trang Uẩn theo phản xạ muốn rút tay lại, lại bị Tùy Phong nắm thật chặt, liếm đi liếm lại một ngón tay đó mấy lần.

Trang Uẩn xấu hổ giận dữ, trên tay của anh còn dính thứ đó của hai người đấy!

Anh đừng dùng biểu cảm này nhìn em.” Tùy Phong đột nhiên đổi qua khuôn mặt xoắn xuýt đầy ủy khuất, “Ánh mắt như vậy, sẽ khiến em không nhịn được muốn. . . . . Trên mặt anh.”

Mặc dù chữ nào đó bị hắn mập mờ vứt đi, nhưng Trang Uẩn vẫn hiểu rõ.

Lấy cái vẻ trẻ con này ra làm tiêu chuẩn để nói, Trang Uẩn thật muốn dùng ‘thứ trước đó‘ bôi lên trên mặt hắn.

Tùy Phong giật giật, liếc mắt đưa tình nhìn Trang Uẩn, “Sư huynh. . . . . Em lại có cảm giác, làm sao bây giờ, giúp em một lần nữa có được không. . . . . Ưm. . . . .”

* * * * *

Gần đây trong trường không biết làm sao lại truyền ra lời đồn quan hệ của Tùy Phong cùng Tịch Gia Trí rất không tệ, không ít người cảm thán trên Forum, quả nhiên nam thần chỉ làm bạn với nam thần.

Đối với lời đồn đại này Trang Uẩn cảm thấy rất nghi hoặc, Tùy Phong ngoại trừ lên lớp, thời gian bình thường đều hận không thể treo trên người anh để anh mang theo bên người, cũng không thấy làm gì với Tịch Gia Trí nha.

Vì thế, Trang Uẩn còn cố ý lên Forum đi dạo một chút, mới biết được sự thật.

Hóa ra là do một nồi canh cá kia gây họa.

Ngày đó Tùy Phong đưa canh cá cho bạn cùng phòng của hắn, sau đó bạn cùng phòng mơ mơ màng màng đi đưa canh cá, nhưng ngày đó ở ký túc xá Tịch Gia Trí còn có người khác.

Bạn cùng phòng không làm rõ ràng liền trực tiếp nói với Tịch Gia Trí, “Đây là canh Tùy Phong làm cho anh.”

Sau đó lời bàn tán liền truyền ra ngoài như vậy.

Trang Uẩn cảm thấy may mắn bên người không có hủ nữ tồn tại, nếu không lời bàn tán liên quan tới Tùy Phong cùng Tịch Gia Trí cũng không chỉ đơn giản là quan hệ bạn bè tốt như vậy thôi đâu.

Chương trình học năm thứ ba của Trang Uẩn không cần vội vàng, nhưng khóa học của Tùy Phong thì lại hơi nhiều một chút, nên thời gian Trang Uẩn đang làm việc ở quán trà sữa, thì Tùy Phong đang lên lớp, có điều như vậy cũng tốt. Có đôi khi, Trang Uẩn còn cảm thấy may mắn vì khóa học của Tùy Phong nhiều, bởi vì hắn thật sự quá dính người.

Gần đây Thẩm Di Châu nhìn không có tinh thần gì, sau khi Trang Uẩn nhận ra cậu nhìn mình muốn nói gì đó nhưng lại thôi rất nhiều lần, Trang Uẩn liền chủ động hỏi ra miệng, “Em muốn nói gì với anh thì cứ nói.”

Thẩm Di Châu chần chờ một chút, vẫn lắc đầu.

“Kìm nén trong lòng không thấy khó chịu sao?”

“. . . . . Em muốn hỏi, canh cá lần trước, Tịch Gia Trí cảm thấy hương vị thế nào?”

“A. . . . . Sau lúc đó anh không liên lạc với cậu ta nữa.”

“Ừm.” Vẻ mặt Thẩm Di Châu rõ ràng có chút thất vọng.

Trang Uẩn đặt ở trong mắt, cảm thấy mình không nên suy nghĩ quá nhiều, nhưng anh vẫn thử thăm dò hỏi, “Em quen Tịch Gia Trí sao?”

Thẩm Di Châu lắc đầu.

Trang Uẩn cảm thấy kì quái, “. . . . . Anh cứ cho là em biết cậu ta, anh thấy em là thật sự quan tâm đến cậu ta.”

Thẩm Di Châu cúi đầu chần chừ trong chốc lát, “Thật ra, thật ra trước đây em có từng thấy anh ấy. Em không thường xuyên đến trung tâm thành phố lắm, nhưng vì muốn thử đi tham quan, sau đó có một lần đi tàu điện ngầm, trong tàu điện ngầm có rất nhiều người, đều nhét chung một chỗ, em cảm giác có người sờ vuốt, sờ soạng em. . . . . Chỗ – mông, nhưng em cuối cùng lại không biết là ai làm. . . . .”

Trang Uẩn giật mình, “Chẳng lẽ là Tịch Gia Trí làm?”

Thẩm Di Châu khó khăn phủ nhận, “Dĩ nhiên không phải.”

“Người kia giống như phát hiện ra không có ai nhìn thấy động tác của hắn, nên động tác càng. . . . . Còn bóp hai lần, ” Vẻ mặt Thẩm Di Châu nói đến đây liền có chút 囧, “Sau đó em cảm thấy có người kéo em, vị trí của em vừa vặn đối diện chỗ ngồi, sau đó người trước mặt em nhường chỗ ngồi cho em.”

“A, chắc là Tịch Gia Trí rồi.”

Thẩm Di Châu gật gật đầu, “Mặc dù anh ấy không nói gì, nhưng em có cảm giác anh ấy chắc đã thấy được. . . . . Lúc đầu em không biết anh ấy chính là Tịch Gia Trí. Về sau có một lần, em đang trông quán, sau đó có nữ sinh mua trà sữa vừa vặn ra ngoài, Tịch Gia Trí lại đi qua cửa, em nhìn thấy nữ sinh kia chỉ vào anh ấy rất kích động kêu tên anh ấy.”

“Ách. . . . . Cho nên em muốn cảm ơn cậu ta?”

Thẩm Di Châu nhẹ gật đầu loạn xa.

Nhìn vẻ mặt của Thẩm Di Châu, liền có thể nhìn ra cảm giác của Thẩm Di Châu đối với Tịch Gia Trí không chỉ có như vậy, mặc dù Thẩm Di Châu học biểu diễn, nhưng trên phương diện cảm xúc thì vẫn viết hết cả lên mặt.

Trang Uẩn hồi tưởng lại lời bàn tán liên quan tới Tịch Gia Trí một chút, cảm thấy theo tính cách của y thì sẽ hoàn toàn không đáp lại Thẩm Di Châu, nhưng có đôi khi không thể tin vào lời bàn tán, có thể lấy Tùy Phong ra làm ví dụ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Peck: Nụ hôn thoáng qua nhanh chóng.

(2) Smacker: Nụ hôn kêu, nụ hôn ‘chụt’.